Người họa sĩ sống lại sau tai nạn xe hơi, khi tỉnh dậy ông đã vẽ ra hình ảnh địa ngục từ trong ký ức, khiến người ta ớn lạnh sống lưng
Con người luôn tò mò về sự tồn tại của linh hồn sau khi chết. Từ hàng ngàn năm nay, lý thuyết về luân hồi và linh hồn đã ăn sâu vào tư tưởng của nhiều nền văn hóa, đặc biệt là ở các quốc gia có truyền thống Phật giáo. Dù vậy, hình ảnh thế giới sau cái chết vẫn luôn là một ẩn số.
Một trong những câu chuyện nổi bật nhất về trải nghiệm cận tử và sự tồn tại của địa ngục đến từ một họa sĩ người Ba Lan, Zdzisław Beksiński.
Beksiński, một họa sĩ nổi tiếng với phong cách nghệ thuật u tối và đầy ám ảnh, đã có một trải nghiệm cận tử sau một tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Sau khi tai nạn xảy ra, ông đã rơi vào trạng thái ngừng tim trong 15 phút và được các bác sĩ cố gắng cứu sống. Mặc dù tim ông đã đập trở lại, Beksiński vẫn rơi vào trạng thái thực vật suốt một năm trời. Điều kỳ diệu là sau một năm, ông đã tỉnh dậy, mang theo những ký ức sống động về thế giới mà ông đã trải qua trong trạng thái hôn mê.
Những hình ảnh và cảnh tượng mà Beksiński nhìn thấy trong trạng thái hôn mê là những điều mà ông chưa từng trải nghiệm trước đó. Với sự hướng dẫn của các bác sĩ tâm lý, Beksiński bắt đầu vẽ lại những hình ảnh từ ký ức đó. Ông gọi những bức tranh này là “Thế giới sau cái chết”. Các bức tranh của ông tràn đầy màu sắc u ám, với những cảnh tượng hãi hùng và tuyệt vọng. Những hình ảnh này không chỉ là một minh họa hoàn hảo cho ý niệm về địa ngục mà còn tạo ra một sự ám ảnh mãnh liệt cho người xem.
Theo Beksiński, những cảnh tượng này chính là những gì linh hồn ông đã chứng kiến trong địa ngục khi ông ở trong trạng thái cận tử. Nhờ tài năng hội họa, Beksiński đã truyền tải được những hình ảnh đáng sợ này một cách chân thực và sống động. Sự u ám và áp lực mà các bức tranh mang lại khiến người xem cảm thấy lạnh sống lưng, và nhiều người tin rằng đây chính là hình ảnh thực sự của địa ngục.
Tuy nhiên, không phải ai cũng đồng tình với những bức tranh của Beksiński. Một số người cho rằng nghệ thuật nên mang lại vẻ đẹp và sự an ủi, thay vì tạo ra nỗi sợ hãi và áp lực. Sự phản đối này đã đạt đến đỉnh điểm vào ngày 22/2/2005, khi Beksiński bị sát hại bởi một kẻ đột nhập vào căn hộ của ông ở Warsaw. Kẻ sát nhân khai rằng chính những bức tranh của Beksiński đã khiến hắn có ý định giết người.
Dù Beksiński đã qua đời, những tác phẩm của ông vẫn tiếp tục tồn tại và gây ấn tượng mạnh mẽ. Người ta ngạc nhiên trước vẻ đẹp kỳ lạ của cái chết mà ông thể hiện, đồng thời cũng cảm thấy sự áp bức và nỗi sợ hãi mà những bức tranh mang lại. Quan trọng hơn, những bức tranh này đã khiến nhiều người tin rằng địa ngục và linh hồn thực sự tồn tại. Chính ông cũng chia sẻ rằng: "Điều tôi mong ước là có thể vẽ ra những bức tranh như thể tôi đang thực sự chụp lại khung cảnh địa ngục".
Câu chuyện của Beksiński mở ra một cuộc tranh luận không ngừng về sự tồn tại của linh hồn và thế giới sau cái chết. Những hình ảnh mà ông mang lại từ trải nghiệm cận tử có thể là một cái nhìn thoáng qua về địa ngục, hoặc đơn giản chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú và tài năng nghệ thuật xuất chúng của ông. Chỉ có bản thân Beksiński mới biết được sự thật đằng sau những bức tranh này. Dù sao đi nữa, di sản mà ông để lại vẫn sẽ tiếp tục thách thức và ám ảnh trí tưởng tượng của con người về thế giới bên kia.