Phật dạy có trí tuệ mà không có từ bi là càn tuệ tức trí tuệ khô. Vì vậy trí tuệ phải có từ bi thì trí tuệ ấy mới tươi nhuần. Còn từ bi mà thiếu trí tuệ thì gọi là từ bi mù, nên chúng ta tu Phật phải có đủ từ bi và trí tuệ. Bởi vì có trí tuệ rồi chẳng lẽ ngồi không, ai khổ mặc họ không cần biết đến ? Như vậy là ích kỷ, không có lợi ích gì cả. Cho nên người tu phải phát tâm từ bi, chúng sinh tuy hư giả nhưng lại không biết hư giả. Vì vậy họ khổ, chúng ta phải thương, phải cứu họ, làm cho họ hết khổ. Như vậy nhờ trí tuệ phá kiến chấp sai lầm, phá ngu muội tăm tối. Nhờ lòng từ bi thương người mê lầm, ta chỉ cho họ thấy được lẽ thật, không còn chấp, không còn đau khổ nữa. Đó mới gọi là làm tròn bổn phận người tu.
'Tính' và 'tướng' là hai phạm trù được nhắc đến nhiều trong kinh Duy Ma Cật. Chúng tồn tại khăng khít với nhau trong mối quan hệ biện chứng...
Ngồi thiền, ngồi tới lúc trong không có thân tâm, ngoài không có thế giới, xa gần đều trống rỗng thì mới đạt đến chỗ không có ngã tướng, không có nhân tướng, không có chúng sinh tướng, không có thọ giả tướng; cũng là lúc 'tâm quá khứ không có, tâm hiện tại không có, tâm vị lai cũng không có'.
Người đàn ông tự xưng có chức vụ cao trong Bộ Công an, có dấu hiệu lừa đảo nhiều người tại tỉnh Lâm Đồng.
Hoa Hữu Long mạo danh thiếu tướng quân đội rồi cùng đồng phạm lừa khoảng 1.000 người muốn xin vào lực lượng vũ trang.
Trước nay, như ca sĩ Văn Mai Hương, chúng ta vẫn tin tưởng vào sự đắc dụng của camera chống trộm, cho đến khi những kẻ gọi là hacker xuất hiện. Hóa ra mọi tiện ích trên đời đều có mặt trái.
Đời người, niềm vui và nỗi buồn luôn song hành tồn tại, ai cũng phải trải qua, không hề có ngoại lệ. Vậy đâu mới là những nỗi khổ lớn nhất của chúng ta?
Để nhìn thấu một người thật sự không dễ dàng, nhưng chỉ cần dụng tâm cũng có thể nhìn ra ít dấu vết.