Trong dòng văn du ký về Bắc Ninh giai đoạn nửa đầu thế kỷ XX, vai trò chủ thể tác giả thường được nhấn mạnh ngay từ nhan đề với các cách định danh trực diện, kiểu như 'Tôi đi xem hội Lim', hoặc tạo ấn tượng với chủ thể - chủ ngữ ẩn, kiểu như 'Lời cảm cựu về mấy ngày chơi Bắc Ninh', 'Thăm lăng Sĩ Vương', 'Nghe hát quan họ một đêm ở Lũng Giang', 'Phiếm du kỷ niệm một cuộc đi chơi Phủ Lạng Thương', 'Chơi núi Lạn Kha', 'Theo vết nhà Mạc qua nơi non cao, rừng thẳm'…
Có phần khác với các trang du ký tích hợp lịch sử vốn nghiêng về nhân vật, sự kiện, văn du ký tích hợp văn hóa thiên về phản ánh các giá trị truyền thống tinh thần, vật thể và phi vật thể; thiên về cảnh quan sinh thái, sông núi, phong tục, tập quán và thể hiện đậm nét trong các dịp lễ Tết, lễ hội cũng như cuộc sống thường ngày…
Xe vừa qua núi Gôi một lát đã nghe thấy tiếng còi giục khách rộn rịp xuống xe, vừa đúng 10 giờ trưa thì xe tới Ninh Bình.