Tháng Giêng, 'nhớ mẹ và làng quan họ'

Không hiểu sao mỗi khi đọc bài thơ 'Nhớ mẹ và làng quan họ' tôi lại muốn khóc. Có phải vì nỗi niềm của nhà thơ đã bật lên rưng rức ngay từ câu đầu tiên. Vì sự hoài niệm, khắc khoải ám ảnh suốt dọc bài thơ?

Mùa xoan tím

Mấy cây xoan ở mảnh vườn sau nhà bắt đầu khoe những chùm hoa tím. Cả năm trời đứng lặng lẽ, lúc cành lá xanh um cũng lặng lẽ mà khi đông về, cành lá rụng hết thì sự lặng lẽ của xoan còn mang lại cảm giác buồn buồn, cô đơn. Tôi hay nhìn những cây xoan ấy mỗi khi trở về nhà ngoại. Căn nhà mái ngói ngày càng cũ đi, và mấy cây xoan cứ khẳng khiu những cành trụi lá.