Tay má gói xuân hồng

Đây là cái Tết đầu tiên con làm dâu của má. Hồ hởi đó, hăm hở đó mà con vẫn không khỏi lóng nga lóng ngóng. Con sẽ chẳng biết bắt đầu từ đâu nếu không có má.

MINH HỌA: HƯNG DŨNG

MINH HỌA: HƯNG DŨNG

Là con gái Bắc theo chồng làm dâu miền Nam, mọi thứ với con cái gì cũng mới cũng lạ. Con muốn làm thật tốt nên trước Tết đã cùng chồng tập dượt làm vài món miền Nam đặc trưng cho khỏi bỡ ngỡ. Anh ủng hộ vợ làm dâu hiền, dâu đảm nên đã chịu khó đi mua đồ, tận tình hướng dẫn vợ nấu từng món theo phong vị quê mình. Từ gói bánh tét tới ngâm thịt heo, làm dưa món, rim gừng và cả cách nấu món canh khổ qua nhồi thịt hay đơn giản nhất là giã mắm ớt tỏi…

29 Tết, hai má con đi chợ mua đồ. Chợ thôn hồn hậu những tiếng chào hỏi, những cái bắt tay và những lời giới thiệu về người thân lâu ngày trở về hơn những câu trả giá, chào hàng.

Heo góp nuôi chung từ trong năm, sáng sớm má đã sang cô Ba lấy phần của nhà mình và cầm hai con vịt mang đổi cho chị Hai lấy gà cồ. Tàu chuối sau hè đã rọc hết phần gân lấy phần lá xếp thành một chồng. Cà rốt, củ kiệu rửa sạch để ráo nước, ngừng thái miếng… Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn trong chiếc sàng lớn ở hiên.

Con hăm hở lấy lá chuối gói vài đòn bánh tét. Với con đây là loại bánh dễ làm nhất vì nó gần giống bánh chưng miền Bắc. Loay hoay mãi, gạo vẫn vương ra, đòn bánh không chắc tay. Con nhớ, ở nhà, trước bố vẫn thường làm khuôn lá dừa, con chỉ việc đổ gạo, xếp thịt heo, áp lá dong và buộc lạt. Bánh tét lại chẳng có khuôn, lá chuối vo mạnh thì rách, vo mỏng thì tuột.

Má cười - làm theo má nè! Má cầm lá chuối ra sân hơ hơ trên bếp than. “Phải hơ qua lửa cho chiếc lá xanh thẫm lại, mềm ra, sau đó gói gang tàu lá…” - má vừa dặn vừa cuộn từng lớp lá trong lòng bàn tay, cuối cùng vun lại vào hai đầu, khéo léo gấp lại và cố định bằng dây. Từng chiếc bánh theo tay má, căng tròn đầy đặn, chẳng mấy chốc đã đầy sàng.

Con nhớ nhà! Nhớ hương Tết miền Bắc. Nhớ những hạt mưa xuân nhè nhẹ bay, vương trên vai áo đủ để ai đó cảm nhận không khí lạnh cuối đông, vương xuống đất vun lên những chồi non sắc biếc của mùa xuân. Bố con đứng bên bếp lửa canh nồi bánh chưng, bên cạnh mẹ làm mứt dừa, mứt bí… Mẹ con cũng hiền hậu, tỉ mỉ như má… Cảm xúc dâng lên, nghèn nghẹn, con bỏ vô bếp, cố gắng tập trung làm việc gì đó để ngăn giọt nước mắt đang chực trào ra.

Má dắt tay: Qua đây má con mình bày mâm ngũ quả. 30 Tết, chỉ còn vài tiếng nữa giao thừa tới. Trên bàn thờ thoang thoảng hương thơm, đòn bánh tét đặt cạnh vuông bánh chưng. Hoa đào hoa mai cùng khoe sắc. “Cái Tết đầu tiên làm dâu má cũng như con, lóng ngóng, hồi hộp và nhớ nhà.

Má nhớ năm đó, ông nội và ba con phải qua Tết mới được nghỉ phép, nhà chỉ có mẹ chồng nàng dâu. Bà cũng hướng dẫn má từng chút một”, má kể. Rồi má lấy ra một phong bì đỏ có hai tấm vé máy bay: Con ăn Tết ở đây hết mùng hai theo tục dâu mới rồi mùng ba hai vợ chồng về bên ngoại, má nói với thằng Tư rồi… Nội, ngoại gì cũng đều là cha mẹ, đều mong nhớ con cái trở về quây quần mỗi dịp Tết đến xuân về!

BẠCH VÂN

Nguồn Phú Yên: http://www.baophuyen.com.vn/93/234098/tay-ma-goi-xuan-hong.html