Tiểu phẩm: Tết chưa hết... nhăn nhó

Chả biết thiên hạ chào đón ngày đầu tiên đi làm của năm mới hoan hỉ ra sao, riêng anh, nghĩ đến thôi đã muốn vật ra giường để... ốm một trận. Đau đầu nhất là chuyện mừng tuổi. Kể cả giỏi co kéo chi tiêu đến mấy, việc mừng tuổi ở cơ quan vẫn khiến vợ chồng anh lâm vào cảnh lao đao.

 Tranh minh họa

Tranh minh họa

- Bố thằng Dứa ơi, dậy đi, em bảo cái này.

Anh đang nằm trên sofa suy nghĩ lan man thì tiếng chị lanh lảnh bên cạnh. Anh uể oải:

- Có chuyện gì thế em?

Chị giơ máy tính bảng trước mặt anh, hí hửng:

- Anh xem này, các dịch vụ du lịch đồng loạt giảm giá dịp đầu năm, hấp dẫn không?

- Chuyện đó liên quan gì đến vợ chồng mình?

- Sao anh chậm hiểu thế? Đây chính là cơ hội tuyệt vời để gia đình mình... trốn nghĩa vụ đầu năm.

Vừa nghe chị nói "nghĩa vụ", anh đứng phắt dậy, mặt đỏ gay:

- Không được! Kế hoạch này chưa từng có tiền lệ...

Anh chưa nói hết ý, chị chen ngang:

- Em đã chuẩn bị tâm lý đối phó với anh rồi nhé. Anh phải thay đổi ngay đi, vợ chồng mình làm việc quần quật quanh năm, thế mà Tết năm nào cũng liêu xiêu. Nếu vợ chồng mình không tự giải phóng bản thân thì biết đến đời nào mới được sung sướng đây?

Em vẫn chưa quên vụ Tết năm ngoái đâu nhé. Em đã cẩn thận cho tiền mừng tuổi vào bao lì xì, tùy mức độ thân - sơ mà số tiền cao - thấp khác nhau. Thế mà khi lì xì xong, cả dàn nhân viên mới bóc ngay ra và so sánh, làm em "phát sốt" trước mặt mọi người.

Riêng khoản mừng tuổi các sếp, em phải mạnh tay hơn cả, nhưng phong bao để lẫn vào nhau, xập xí xập ngầu như thế, vợ chồng mình "lại quả" bao nhiêu, các sếp cũng chẳng biết được, như thế quá bất công.

- Đấy là tập tục rồi, em bảo anh phải làm thế nào?

Có vẻ anh chưa hiểu ý, chị kiên nhẫn giải thích:

- Em không muốn tái diễn cảnh đó nữa, năm nay nhà mình đi du lịch trốn ngày đầu năm ở cơ quan nhé. Em nghĩ kỹ rồi, đây là kế hoạch vô cùng sáng suốt, số tiền mình chi cho chuyến du lịch chưa bằng số tiền mình phải mừng tuổi đồng nghiệp.

Hơn nữa, vợ chồng mình cũng không phải đau đầu tính toán "trả nợ" mọi người thế nào cho xứng đáng, công bằng. Mình đóng cửa đi chơi thì ai trách mình được.

Sau màn thuyết trình cực sung kéo dài gần một tuần của chị, anh đã bị thuyết phục. Đúng ngày đi làm đầu năm, gia đình anh khăn gói... đi du lịch. Trước khi đi, anh gọi điện báo cho một đồng nghiệp rằng những ngày này phải tranh thủ đi du lịch nên không đến cơ quan chúc Tết mọi người được. Đồng nghiệp không phản đối nhưng có vẻ không hài lòng.

***

Một tuần hưởng thụ kết thúc, anh chị về nhà, tranh thủ lúc ngồi trên taxi, chị lấy sổ sách ghi chép chi phí chuyến đi. Đúng như dự tính, chuyến du lịch này chỉ bằng 1/3 so với "tổng thiệt hại" của năm ngoái. Chị khoái chí cười rinh rích, anh hùa theo:

- Tháng Giêng năm sau vợ chồng mình cứ thế này mà triển em nhé.

Chị tít mắt:

- Tất nhiên rồi.

Chẳng mấy chốc, taxi đã đậu trước ngôi nhà thân quen. Anh chưa kịp bước ra khỏi xe đã nghe thấy lao xao xung quanh, thì ra đó là những tiếng hò hét đầy hào hứng:

- Về rồi!! Về rồi!!

Trước mắt anh có đến hơn hai chục người, toàn những gương mặt thân quen, anh chưa kịp định thần thì nhóm người ào đến:

- Quà đâu, ông bạn?

Tùng Lâm

Nguồn Phụ Nữ VN: https://phunuvietnam.vn/tieu-pham-tet-chua-het-nhan-nho-20250121125618657.htm