Tôn Ngộ Không và sự tích thiền sư 1.200 năm vẫn nguyên vẹn
Tôn Ngộ Không từng theo học Bồ Đề Tổ Sư để tìm kiếm con đường tu luyện và bất tử và câu chuyện này gợi nhớ đến sự tích về Lục Tổ Huệ Năng, một thiền sư nổi tiếng trong lịch sử Phật giáo Trung Hoa.

Trong tác phẩm "Tây Du Ký" của Ngô Thừa Ân, Tôn Ngộ Không là nhân vật biểu tượng cho tinh thần tự do và sự thông tuệ. Hành trình tu luyện của Ngộ Không bắt đầu khi Ngộ Không tìm đến Bồ Đề Tổ Sư để học đạo, với mong muốn thoát khỏi vòng sinh tử.

Tuy nhiên, sau khi học được 72 phép biến hóa, Ngộ Không đã biểu diễn trước các sư huynh, thể hiện sự kiêu ngạo và thiếu kiểm soát. Bồ Đề Tổ Sư nhận thấy tâm tính chưa thuần của Ngộ Không, nên quyết định đuổi ông đi và cấm không được nhận là đệ tử của mình.

Hành động này của Tổ Sư không chỉ nhằm bảo vệ danh tiếng của môn phái mà còn là bài học sâu sắc cho Ngộ Không về sự khiêm tốn và trách nhiệm trong việc sử dụng sức mạnh. Sự kiện này phản ánh triết lý Thiền tông, nơi mà sự giác ngộ không chỉ đến từ kiến thức và kỹ năng, mà còn từ việc tu dưỡng đạo đức và tâm hồn.

Câu chuyện này gợi nhớ đến sự tích về Lục Tổ Huệ Năng, một thiền sư nổi tiếng trong lịch sử Phật giáo Trung Hoa. Huệ Năng, dù không biết chữ và xuất thân nghèo khó, nhưng nhờ tâm trí sáng suốt và lòng kiên trì, đã đạt được giác ngộ và trở thành Lục Tổ của Thiền tông.

Sau khi viên tịch, thân thể của ông được phát hiện vẫn nguyên vẹn sau hơn 1.200 năm, trở thành một minh chứng cho sự tu hành đắc đạo và được gọi là "nhục thân bất hoại".

Sự tương đồng giữa hai câu chuyện này nằm ở chỗ cả Tôn Ngộ Không và Huệ Năng đều trải qua quá trình tu luyện gian khổ, đối mặt với thử thách để đạt đến sự giác ngộ. Tuy nhiên, trong khi Huệ Năng đạt được sự tĩnh lặng và trí tuệ thông qua việc tu tâm dưỡng tính, thì Ngộ Không phải trải qua nhiều biến cố và học hỏi từ sai lầm của mình để trưởng thành.

Việc Bồ Đề Tổ Sư đuổi Ngộ Không không chỉ là hình phạt mà còn là cơ hội để ông tự suy ngẫm và hoàn thiện bản thân. Đây là bước ngoặt quan trọng trong hành trình của Ngộ Không, giúp ông nhận ra rằng sức mạnh thực sự không chỉ đến từ khả năng siêu phàm mà còn từ sự hiểu biết sâu sắc về bản thân và thế giới xung quanh.

Qua đó, câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng, trong hành trình tìm kiếm tri thức và sức mạnh, việc tu dưỡng đạo đức và tâm hồn là điều không thể thiếu. Sự khiêm tốn, trách nhiệm và lòng kiên trì chính là nền tảng để đạt được sự giác ngộ và thành công thực sự.
Mời quý độc giả xem thêm video: Đắc đạo thành Phật, sao Tôn Ngộ Không không thể đi tìm Bồ Đề Tổ Sư?