Võ Thị Xuân Hà với 'Hoàng mộc hương' huyền ảo

Võ Thị Xuân Hà là nữ nhà văn quen thuộc với bạn đọc cả nước. Bút lực dồi dào, chị có gia sản văn chương lớn với hàng chục đầu sách ra đời và nhiều tác phẩm nổi tiếng đã được trao các giải thưởng văn chương danh giá.

Tháng 6-2020, khi đại dịch Covid-19 tạm thời được kiểm soát, nhà văn tiếp tục cống hiến cho bạn đọc tập truyện ngắn "Hoàng mộc hương".

Bút pháp của Võ Thị Xuân Hà là dựng khối không gian đa chiều, làm cho người đọc phải đọc chậm và suy ngẫm, để nhận ra những tầng ngữ nghĩa phía sau những câu chữ.

Bìa tập truyện ngắn “Hoàng mộc hương”

Bìa tập truyện ngắn “Hoàng mộc hương”

Với đề tài về rừng núi, Võ Thị Xuân Hà đưa người đọc dõi theo từng bước chân nhân vật để biết được loài "Hoàng mộc hương nở hoa" cùng những câu chuyện nơi biên ải ngàn trùng. "Bên thềm gạch cũ" khiến người đọc nghẹn lòng với một đám cưới âm mà người mẹ già làm cho người con trai liệt sĩ hy sinh nơi chiến trường xa. Có những sắc thái hào hùng của chiến thắng trong "Mừng chiến thắng". Có sự xuất hiện của những linh hồn đã hy sinh bảo vệ biển đảo trong "Những bức thư gửi từ biển", một truyện ngắn nhà văn đã viết trên con tàu ra Trường Sa. Có cảnh báo sự thay đổi khôn lường trong xã hội ở "Ẩn sĩ và người đàn bà giấu mặt". Có sự kỳ bí xa xót và đầy bi kịch trong cuộc sống chưa được khám phá hết của những tộc người miền cao, mang tính tâm linh như "Đoạn trường thảo kiêu hãnh"…

Bạn đọc sẽ đi theo bước chân của cô gái tên Miên trong "Đêm dài", với bi kịch mà cô phải gánh trong số phận khi yêu thương người lính với những vết thương chiến tranh không thể lấp đầy sau hòa bình. Những góc nhìn mới mẻ và đầy nhân văn trong cuộc sống những người "Lính cứu hỏa"…

Đặc biệt ở tập truyện ngắn này, lần đầu tiên nhà văn công bố "Câu chuyện của Nàng Thê", một nhân vật kỳ linh kỳ ảo và điển hình cho hình ảnh người phụ nữ tài sắc nước Việt.

Nhà văn Nguyễn Quang Thiều đã bình về "Muôn ngàn hạt châu", một truyện ngắn trong tập (tiếp theo mô-típ "Hoàng mộc hương nở hoa"): "Đọc hết truyện ngắn này lần thứ hai thì tôi nhận thấy toàn bộ câu chuyện thật ra là hương thơm của một loài hoa. Mùi hương ấy mơ hồ, thanh tao, nồng nàn và bí ẩn. Tôi chỉ cảm thấy hương thơm ấy chứ không thể nào gọi tên nó một cách rành mạch, càng không thể nào giữ được nó… Và tôi nghĩ, nếu ta có ý định sở hữu thì nó lại biến mất như chưa từng có. Đó là cách mà tôi nhận thấy một trong những thông điệp của câu chuyện. Có được cảm giác này trong đời sống phải là người thấu hiểu đời sống tầng tầng lớp lớp. Viết ra được cái cảm giác lạ lùng này quả thực là quá tài. Ngôn ngữ đẹp, huyền ảo và mong manh vô tận. Thế mới biết quyền lực của ngôn từ đối với nhà văn hệ trọng đến nhường nào".

Dung Nguyên

Nguồn NLĐ: http://nld.com.vn/van-nghe/vo-thi-xuan-ha-voi-hoang-moc-huong-huyen-ao-20200626190410227.htm