Xao xuyến mưa xuân

Xao xuyến mưa xuân

15:9:13 - 12/2/2025

BPO - Tháng Hai ở miền Nam vẫn còn chút se lạnh, nhưng nắng đã bắt đầu rực rỡ hơn. Sau những ngày tất bật lo tết, rồi chuẩn bị trở lại guồng quay công việc, tôi mới có thời gian gọi điện hỏi thăm cô bạn thân ở quê. Giọng của cô từ đầu dây bên kia vang lên, vẫn ấm áp như mọi khi. Cô kể về cuộc sống ở quê, chuyện con cái, chuyện mùa màng rồi nhắc đến những cơn mưa xuân làm cô thấy lạnh. Nghe hai tiếng “mưa xuân”, lòng tôi bỗng xao xuyến lạ thường. Đã lâu lắm rồi tôi chưa có dịp đứng dưới cơn mưa ấy, hít hà cái không khí trong lành, tận hưởng cái lành lạnh dịu dàng mà chỉ mưa xuân mới có.

Miền Bắc tháng Hai lúc này đang chìm trong những cơn mưa xuân lất phất, nhẹ nhàng nhưng đủ làm ướt áo ai lỡ bước ra ngoài. Với nhiều người, mưa thường gợi lại nỗi buồn. Nhưng với tôi, mỗi cơn mưa đều có nét riêng và mưa xuân là tiết trời tôi thích nhất. Nếu ai đó đã từng đến miền Bắc vào những ngày đầu năm, chắc hẳn sẽ hiểu vì sao tôi lại mong mưa xuân đến thế. Mưa xuân không vội vã như mưa hè, cũng chẳng kéo dài lê thê như mưa phùn cuối đông. Mưa xuân rơi nhẹ, chậm rãi, như những sợi tơ mỏng manh bay trong gió thanh tao.

Tôi không nhớ rõ mưa xuân bắt đầu từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng nó thường ghé thăm vào những ngày trước hoặc sau tết Nguyên đán, khi những hạt mưa nhỏ bay nhè nhẹ trước hiên nhà. Hồi còn ở quê, tôi thích ngồi bên cửa sổ, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng, rồi lặng lẽ nhìn mưa rơi, lòng bỗng thấy bình yên lạ thường. Mọi thứ trước mắt như được phủ một màn sương mờ ảo, khiến tôi có cảm giác như đang lạc vào Tam Đảo hay Sa Pa. Con đường làng, mái nhà cũng trở nên mềm mại hơn.

Mưa xuân không vội vàng, không dữ dội như những cơn mưa khác. Những hạt mưa nhỏ li ti rơi xuống, khiến ai cũng phải chậm lại một nhịp để cảm nhận. Không dễ gì ghi lại được hết vẻ đẹp ấy qua máy ảnh hay điện thoại, vì mưa xuân không chỉ là hình ảnh mà còn là cảm giác, là hơi thở của đất trời. Nó như một món quà của thiên nhiên, đánh thức những chồi non vừa tỉnh giấc sau mùa đông lạnh giá. Cơn mưa ấy không chỉ giúp cây cối tươi tốt hơn mà còn rửa trôi đi lớp bụi mờ trên mái ngói, hiên nhà, hay từng tán lá.

Với mẹ tôi, mưa xuân là tín hiệu của một khởi đầu mới. Hễ thấy mưa xuân là mẹ lại ra vườn, cẩn thận gieo từng hạt giống xuống lớp đất mềm vừa được tưới tắm. Nhìn mẹ lom khom bên luống rau mới trồng, bàn tay lấm bùn mà ánh mắt rạng rỡ. Tôi hiểu rằng với mẹ, mưa xuân không chỉ là một hiện tượng thời tiết, mà còn là niềm hy vọng về một vụ mùa bội thu. Trên đồng, những người nông dân cặm cụi cấy mạ trong làn mưa lất phất. Mưa nhẹ nhưng cũng đủ để làm ướt chiếc nón lá, thấm vào vạt áo cũ kỹ của họ. Mưa xuân phủ lên cánh đồng xanh mướt, phản chiếu sự cần cù và niềm tin của bao người dân quê tôi.

Mưa xuân còn len lỏi vào từng góc nhỏ của cuộc sống. Ông tôi vẫn giữ thói quen ngồi trước hiên nhà, đánh cờ cùng ông bạn hàng xóm. Những hạt mưa nhỏ rơi nhẹ trên mái tóc bạc của ông, vương cả trên những quân cờ đã bạc màu theo thời gian. Còn tôi và em trai thì thường cùng lũ bạn trong làng rủ nhau ra đồng mò cua, bắt cá giữa những cơn mưa xuân lất phất. Có hôm mưa ướt sũng cả áo, chân tay lấm lem bùn đất, chúng tôi lại kéo nhau chạy ùa vào mái đình làng trú mưa. Tiếng cười, tiếng đùa vang lên rộn rã, hòa vào hơi mưa ẩm ướt mà lòng vẫn háo hức lạ kỳ.

Có năm, mưa xuân ghé thăm đúng dịp tết, nhưng chẳng ai trong chúng tôi bận tâm. Chúng tôi vẫn tung tăng chạy nhảy khắp làng, trên tay cầm miếng mứt, chiếc kẹo, ríu rít khoe nhau những phong bao lì xì đỏ chót, mặc cho những hạt mưa nhẹ nhàng vương lên tóc, lên vai. Mưa xuân không làm vơi đi niềm vui của chúng tôi, mà ngược lại, càng khiến những ngày đầu năm thêm ấm áp.

Tôi yêu mưa xuân miền Bắc, yêu sự dịu dàng, tinh khôi của nó. Không chỉ là một cơn mưa đầu năm, mưa xuân còn mang trong mình bao giá trị tinh thần, len lỏi vào từng nếp sống, từng phong tục, trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa và tâm hồn người Việt. Từ xa xưa, ông cha ta đã để lại những câu ca dao, tục ngữ về mưa xuân như: “Mưa xuân phơi phới vườn hồng/ Ta về đập đất, ta trồng lấy cây”. Hay như Nguyễn Bính viết: “Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay/ Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy.”

Mưa xuân không chỉ tưới mát cho cỏ cây mà còn làm lòng người dịu lại, gợi lên những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng. Nó gắn với hình ảnh cô gái e ấp trong tà áo mới, với những phiên chợ xuân tấp nập, với niềm vui đoàn tụ đầu năm. Vì thế, dù đi đâu xa, chỉ cần nhớ đến mưa xuân, lòng người lại thấy ấm áp như được trở về quê nhà.

Hà Trang

Bắt đầu từ ngày 7-9-2020, Báo Bình Phước online mở Chuyên mục “Điều giản dị”.

Đây sẽ là “sân chơi” mới cho tất cả độc giả trên mọi miền đất nước với những góc nhìn dung dị nhưng giàu ý nghĩa xã hội, được nhiều người đồng cảm và mang đúng tiêu chí của chuyên mục là “điều giản dị”.

Bài viết gửi về: baoindientu.thoisu@gmail.com; ĐT: 0888.654.509.

Tòa soạn sẽ trả nhuận bút cho tác giả có bài viết được đăng theo quy định.

Chi tiết xem tại đây

BBT

Hà Trang

Nguồn Bình Phước: https://baobinhphuoc.com.vn/news/19/169067/xao-xuyen-mua-xuan