Xây dựng kịch bản ứng phó biến đổi khí hậu cho từng địa phương
Biến đổi khí hậu đang làm gia tăng hiện tượng thời tiết cực đoan. Xây dựng kế hoạch quản lý rủi ro thiên tai cho từng địa phương là yêu cầu cấp bách.
Thiên tai ngày càng dị thường, khốc liệt
Cuối tháng 10, tháng 11, miền Trung hứng chịu đợt mưa kỷ lục. Riêng ngày 27/10, lượng mưa tại đỉnh Bạch Mã (Huế) vượt 1.700 mm, trở thành trận mưa lớn thứ hai thế giới từng được ghi nhận. Mưa lớn kéo dài làm xuất hiện lũ lớn trên sông Bồ, sông Thu Bồn, gây ngập sâu từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi.

Hà Tĩnh tan hoang sau khi bão số 5 đổ bộ.
Trước đó, hoàn lưu bão Matmo gây ngập lịch sử tại Thái Nguyên và Bắc Ninh. Ba cơn bão số 5, số 10 và số 13 trong năm cũng để lại thiệt hại nặng nề tại nhiều tỉnh. Nam Khánh Hòa, nơi vốn khô hạn cũng xuất hiện mưa lớn hiếm gặp trong tháng 11 vừa qua.
Theo Bộ Nông nghiệp và Môi trường, tính đến ngày 5/12, thiên tai, chủ yếu là bão và mưa lũ, sạt lở đất và lũ quét đã làm 419 người chết và mất tích, thiệt hại vật chất ước tính trên 97.000 tỷ đồng, vượt qua thiệt hại năm 2024 khi siêu bão Yagi càn quét miền Bắc. Qua số liệu trên cho thấy biến đổi khí hậu đang tác động trực tiếp, đa dạng và khó dự báo.
Ở mỗi địa phương, với đặc thù khác nhau về địa hình, kinh tế - xã hội mỗi địa phương chịu tác động và khả năng chống chịu biến đổi khí hậu khác nhau.
Kết quả nghiên cứu 3 địa phương Lào Cai, Ninh Bình, Hà Tĩnh của Dự án "Lồng ghép chống chịu biến đổi khí hậu và bảo vệ môi trường để phát triển các đô thị xanh" do Cục Môi trường, Bộ Nông nghiệp Môi trường chủ trì cho thấy, Lào Cai có địa hình đồi núi dốc, đất yếu, với nhiều xã phân bố dọc sườn núi và khe suối.
Lào Cai là khu vực có mức dễ tổn thương cao do sinh kế phụ thuộc nông – lâm nghiệp, khả năng tiếp cận thông tin hạn chế và hệ thống giao thông dễ bị chia cắt khi mưa lớn, rủi ro lũ quét, sạt lở, mưa lớn cực đoan và lũ sông...
Cần kế hoạch chi tiết, cụ thể
Trong khi đó, Ninh Bình nằm trong vùng trũng thấp ven sông Hoàng Long – Đáy, có hệ thống sông ngòi dày đặc và nhiều khu dân cư ngoài đê. Hệ thống đê điều còn xung yếu, khả năng tiêu thoát nước hạn chế, khiến khu vực dễ ngập sâu khi có mưa lớn kéo dài. Các xã ven sông có mức tổn thương cao do hạ tầng yếu và nhà ở không kiên cố.
Còn Hà Tĩnh, đặc thù là tỉnh ven biển Bắc Trung Bộ, địa hình trải từ vùng núi phía tây đến ven biển phía đông, nên chịu nhiều loại hình rủi ro cùng lúc: bão mạnh, nước biển dâng, ngập lụt vùng hạ du và lũ quét miền núi. Các xã ven biển phụ thuộc nuôi trồng thủy sản và nông nghiệp, dễ bị tổn thương trước xâm nhập mặn và bão lớn.
Chuyên gia Dự án Lồng ghép chống chịu biến đổi khí hậu và bảo vệ môi trường để phát triển các đô thị xanh, cho rằng các địa phương cần xây dựng lộ trình cho ứng phó biến đổi khí hậu trong trong ngắn, trung, dài hạn.
Lộ trình ngắn hạn 1 - 5 năm , cần tập trung đầu tư hạ tầng phòng chống thiên tai, cải thiện môi trường, xây dựng hệ thống cảnh báo sớm và nâng cao nhận thức cộng đồng. Trung hạn (5–15 năm), đẩy mạnh đổi mới công nghệ, phát triển năng lượng sạch, nâng cấp đê điều và hạ tầng ven sông, biển, lồng ghép chính sách giảm nhẹ khí hậu vào quy hoạch phát triển. Dài hạn (15–30 năm), hướng tới chuyển đổi năng lượng, phát triển vật liệu thân thiện môi trường, hạ tầng bền vững, áp dụng trí tuệ nhân tạo trong dự báo và quản lý, đồng thời thiết lập cơ chế tài chính dài hạn cho các hành động khí hậu.

Nhiều khu vực đô thị ở nước ta thường xuyên hứng chịu thiên tai.
Đối với 3 địa phương đã đề cập trên, các chuyên gia cũng có những kiến nghị cụ thể, với Lào Cai, đặc thù miền núi, Lào Cai khuyến khích các ngành công nghiệp chuyển đổi sang mô hình sản xuất "xanh", giảm phát thải, phát triển hệ thống thu thập dữ liệu thời gian thực dựa trên công nghệ vệ tinh, IoT và mô hình khí hậu Big Data để tăng độ chính xác trong dự báo và quản lý rủi ro.... Lào Cai cần tập trung đầu tư hệ thống thoát lũ, kè sông, chống sạt lở và xử lý nước thải. Công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức cộng đồng về biến đổi khí hậu phải được triển khai thường xuyên, đa dạng hình thức để tạo nền tảng ứng phó chủ động. Các chỉ số đánh giá tác động biến đổi khí hậu cần được theo dõi định kỳ, làm căn cứ cập nhật giải pháp kịp thời.
Riêng Ninh Bình, tỉnh cần chuyển đổi công nghiệp theo hướng "xanh", khuyến khích sản xuất nông nghiệp bền vững và thích ứng khí hậu. Cần thiết lập hệ thống thu thập dữ liệu, ứng dụng vệ tinh và IoT phục vụ quản lý đô thị, đồng thời ưu tiên đầu tư hạ tầng thoát nước, giao thông và xử lý nước thải. Việc nâng cao nhận thức cộng đồng và xây dựng bộ chỉ số đánh giá, cập nhật định kỳ là nền tảng để điều chỉnh kịch bản ứng phó hiệu quả.
Hà Tĩnh nằm ven biển, cần chính sách hỗ trợ chuyển đổi công nghiệp sạch, tăng cường ứng dụng công nghệ vệ tinh – IoT để dự báo chính xác, đặc biệt là xâm nhập mặn. Ưu tiên đầu tư hạ tầng phòng chống thiên tai, hệ thống thoát lũ, kè biển và cây xanh chắn gió. Song song là nâng cao nhận thức cộng đồng và thiết lập hệ thống đánh giá, báo cáo định kỳ để cập nhật giải pháp kịp thời.
Theo Luật Khí tượng thủy văn 2015, biến đổi khí hậu là sự thay đổi của khí hậu trong một khoảng thời gian dài do tác động của các điều kiện tự nhiên và hoạt động của con người, biểu hiện bởi sự nóng lên toàn cầu, mực nước biển dâng và gia tăng các hiện tượng khí tượng thủy văn cực đoan. Biến đổi khí hậu gây hậu quả đến cuộc sống con người, càng làm thay đổi môi trường sống Trái đất.














