Xuân về trong làn gió mới

Ai nói phương Nam không có mùa Xuân?

Này nhé, nắng vàng dìu dịu, mây lâng lâng như tấm khăn choàng mỏng e ấp trên vai thiếu nữ dạo phố chiều hôm.

Này nhé, biển xanh sóng trắng dường như cũng trầm tư nghe ghềnh hát những nốt nhạc ngàn đời thao thiết.

Này nhé, Mai Anh Đào - một loài hoa độc đáo của phố biển khi Xuân về đã bung biêng sắc hồng đón gió lộng ban mai…

Tôi đạp xe trong tiết trời mát dịu, ngắm trời Xuân đẹp và thả lòng về với những Xuân xưa - những mùa Xuân xa lắc cứ lung linh mãi trong ký ức của lớp người không còn trẻ nữa.

Ngày bé ai mà không náo nức mỗi khi Tết đến. Tôi nhớ xóm nhỏ ngoại ô luôn rộn ràng vào những ngày cuối tháng Chạp. Phiên chợ đông hơn, cảnh bán mua tấp nập những thứ dùng cho ngày Tết. Ngoài hai ba tháng Chạp cha tôi đã đi chợ mua lá dong rồi bổ củi, chuẩn bị nồi nấu bánh. Tôi được phân công việc rửa lá, nhưng bó lá vào cột nhà cho thẳng thớm và dóc bớt gân lá cha tôi tự tay làm vì ông sợ lá bị rách. Bánh chưng nhà tôi bao giờ cũng nấu vào ngày 29 bằng một cái nồi to cắt ra từ thùng phuy được bắc bằng mấy viên gạch ngoài sân. Lăng xăng quanh chỗ cha gói bánh, ngồi canh bếp lửa luộc bánh là những giờ phút thật đặc biệt với lũ trẻ chúng tôi ngày ấy. Tôi là chị lớn trong nhà, ngoài việc canh nồi bánh còn phải bắc thêm nước ấm có chút lá thơm cho các em tắm gội sạch sẽ - một thủ tục bắt buộc vào dịp cuối năm mẹ tôi luôn nhắc nhở. Cời than hồng trong bếp lửa nấu bánh chưng để làm những mẻ mứt cho ngày tết cũng là nhiệm vụ của tôi.Tất bật với công việc ngày Tết nhưng tôi rất vui khi thấy sự náo nức của lũ em vây quanh mình. Đứa nào cũng mong bánh chín để được cha cho bóc cái bánh con con mà năm nào ông cũng làm thêm rồi mỉm cười ngắm chúng hít hà chia nhau nếm.

Hình ảnh mùa Xuân trong tiềm thức của tôi ngày thơ bé là cành đào nụ hồng phơn phớt không thể thiếu trong nhà khi đón Tết. Là những bông thược dược khoe sắc trong cái lạnh se sắt cuối Đông. Là nồi bánh chưng nấu giữa sân, bao quanh là lao xao tiếng cười nói và ánh mắt náo nức của đàn trẻ nhỏ. Và không thể thiếu được tiếng pháo giao thừa rộn rã, xác pháo nhuộm hồng cả một góc sân. Sáng mồng Một đứa nào cũng xúng xính quần áo mới theo bố mẹ đi chúc Tết. Làng quê như bừng sáng trong ngày đầu năm, ai cũng muốn nói những lời hay ý đẹp để cầu chúc một năm may mắn hanh thông…

Những năm đầu đón Tết tại phương Nam với mai vàng, nắng ấm lòng tôi luôn chạnh nhớ về những ngày này năm cũ ở quê nhà - nơi có mưa phùn, gió lạnh, có không khí rộn ràng ngày giáp Tết. Thế rồi năm tháng qua đi, chúng tôi đã thành những cư dân yêu quý và gắn bó vô cùng với thành phố biển phương Nam này. Bao mùa Xuân qua, mai vàng rực rỡ thay cho đào phương Bắc, gió lộng biển xanh, không gian khoáng đạt tươi mát của biển, của rừng cây làm lòng người nguôi ngoai dần nỗi nhớ.

Tôi yêu những khoảnh khắc chuẩn bị đón mùa Xuân khi hè phố bỗng như trở thành những vườn hoa trăm màu khoe sắc. Tôi yêu biển sớm tinh khôi, chút gió lạnh về và những giọt nước li ti bám vào mặt, vào tóc khi mình chậm rãi in từng dấu chân vào cát trắng. Tôi yêu cái xôn xao của đường phố mỗi bình minh có tiếng cười em nhỏ tới trường, có tiếng những bước chân khe khẽ của người già tản bộ hay tiếng nhạc thể dục rộn rã trong công viên ven biển. Dẫu phương Nam ngập tràn nắng gió, Xuân vẫn cứ về an nhiên. Xuân mang đến nụ cười trên môi em bé, Xuân căng tràn lồng ngực tuổi thanh xuân. Xuân nói gì mà đôi bạn trẻ khúc khích bên cành mai anh đào hồng tươi trong nắng sớm bãi Thùy Vân…

Dẫu tuổi mình đang độ đầu Đông, ai cấm được ta mở lòng đón mùa Xuân của đất trời tươi mới. Chúng tôi đã đi qua bao mùa Xuân, có náo nức trông chờ của tuổi thơ, có lo toan bận rộn của tháng năm làm vợ, làm mẹ thời bao cấp. Để giờ đây thấy lòng mình lắng lại yêu thương ngập tràn mỗi độ Xuân về. Để giờ đây bình yên những mùa Xuân với biển xanh, mây trắng, với rừng cây xào xạc hát mãi khúc hoan ca trong gió đón mùa mới sắp về…

Quả thật là Xuân đang ngấp nghé ngoài ô cửa.

Nguyễn Minh Nguyệt

Nguồn Xây Dựng: https://baoxaydung.com.vn/xuan-ve-trong-lan-gio-moi-299016.html