Mưa Xuân
Không hiểu có phép lạ nào mà những cành bàng, cành gạo, cành xoan đang trơ trọi khẳng khiu tự dưng lại nhu nhú nảy ra những chồi, những lộc từ những mắt cây khô khốc ấy. Tự dưng những cây tưởng như hết nhựa ấy lại trở nên non tơ và mỡ màng trước màn mưa bụi giăng mờ trời đất của mùa Xuân?
Có gì lạ trong những hạt mưa ấm nồng li ti ấy? Có gì diệu kỳ trong những hạt mưa ấm nồng li ti ấy? Vâng! Đó là hơi thở của mùa Xuân! Hơi thở của mùa Xuân đấy!
Mưa Xuân. Mưa Xuân li ti ấm nồng rắc trên khắp các cánh đồng, các bến sông, bãi chợ. Mưa Xuân li ti rắc trên khắp núi rừng, sông biển, rắc trên khắp các xóm làng đông đúc, các phố phường nhộn nhịp, các bản vắng buôn xa. Mưa Xuân ấm nồng rắc trên cả các miền sơn cước quạnh hiu, nơi hải đảo xa mờ...
Mưa Xuân ấm nồng rắc trên khắp các ngả đường, lối ngõ, lên những trái trăng núm bưởi vàng, những cành đào, những cánh hồng tươi thắm, những quả cà chua chín mọng, những quả ớt cay nồng, những quả gấc sù sì đỏ rực... Thế rồi, những cành đào, cánh hồng, trái trăng núm bưởi, trái cà chua, trái ớt, trái gấc ấy lại theo những con đường lối ngõ thân quen được quẩy về các bản làng phum sóc, các làng chài xóm thợ, các biệt thự cao tầng huy hoàng hay các chung cư chật hẹp, các ngõ quê sâu hun hút hai bên là những dậu duối, dậu găng, dậu ô rô và rậm rịt tre làng.
Mưa Xuân li ti rắc ấm nồng trên cánh hoa đào. Mưa Xuân li ti rắc ấm nồng trên má em, trên vai em, trên tóc em. Mưa Xuân li ti rắc cái bồi hồi trong dạ, rắc cái dập dìu trên cánh đồng xanh, rắc cái nhộn nhịp, xốn xang trong tiếng trống hội làng.
Mưa Xuân. Mưa Xuân vô tư trong sáng vô ngần. Mưa Xuân không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, không phân biệt màu da, đẳng cấp. Từ những căn biệt thự nguy nga tráng lệ đến những căn nứa lá tồi tàn, mưa Xuân ấm nồng chẳng có quên ai?
Một mùa Xuân mới đang về trên đất nước ta. Mong sao trên khắp các bản làng phum sóc không còn nơi nào thiếu cơm, đói chữ, đói những nụ cười...
Nguồn Biên Phòng: https://bienphong.com.vn/mua-xuan-post458468.html