Sai lầm lớn nhất trong đời Lưu Bị là 3 lần hạ mình mời Gia Cát Lượng nhưng lại bỏ lỡ bậc thầy tuyệt thế.
Vì một lòng muốn 'chiêu mộ' Gia Cát Lượng, Lưu Bị vô tình bỏ qua một nhân tài ngay trước mắt.
Sau hàng ngàn năm, yếu tố giúp Lưu Bị có thể trở thành người đứng đầu nước Thục Hán thời Tam Quốc vẫn phát huy giá trị, giúp ích cho hậu thế.
Đây có thể xem là một trong những lựa chọn sai lầm đáng nhớ nhất trong cuộc đời của Lưu Bị - nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.
Vì một lòng muốn 'chiêu mộ' Gia Cát Lượng, Lưu Bị vô tình bỏ qua một nhân tài ngay trước mắt.
Lưu Bị (161 – 223) tự Huyền Đức, là một vị thủ lĩnh quân phiệt, hoàng đế khai quốc nước Thục Hán thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Thục Hán diệt vong, Lưu Thiện giả ngốc vẫn có thể sống an nhàn. Nhưng không ngờ, sau khi qua đời, ông lại bị hậu duệ của Tư Mã Ý làm điều này.
Trước khi trở thành hoàng đế Thục Hán, Lưu Bị từng có thời gian mưu sinh bằng công việc đan giày cỏ. Từ đôi bàn tay trắng, ông vươn lên đỉnh cao quyền lực.
Trước khi làm nên đại nghiệp, Lưu Bị từng có một thời gian mưu sinh bằng nghề đan giày cỏ.
'Người băng' Otzi cũng là một trong những xác ướp mang lời nguyền khiến ai cũng kinh sợ.
Khi khai quật lăng mộ cổ, các nhà khảo cổ tìm thấy nhiều cổ vật. Trong số này có đôi giày cỏ mà Lưu Bị từng bán còn khá nguyên vẹn. Vì sao lại vậy?
Tào Tháo (155-220) là nhà chính trị, quân sự kiệt xuất cuối thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người đặt nền móng hình thành nhà Tào Ngụy thời Tam quốc.
Mặc dù Lưu Bị tự xưng là dòng dõi hoàng tộc nhà Hán, nhưng mối liên hệ họ hàng này đã quá lâu đời, khó ai có thể kiểm chứng độ xác thực.
Tào Tháo (155-220) là nhà chính trị, quân sự kiệt xuất cuối thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người đặt nền móng hình thành nhà Tào Ngụy thời Tam quốc.
Lưu Bị cũng giống ông tổ Lưu Bang của mình, đều là nhân vật ghê gớm có xuất thân tầm thường, phấn đấu trở thành người đứng đầu một đất nước.
Theo mô tả của chính sử 'Tam Quốc chí' do tác giả Trần Thọ viết, Lưu Bị là người khác xa với hình ảnh được tiểu thuyết hư cấu.
Sau hàng ngàn năm, yếu tố giúp Lưu Bị có thể trở thành người đứng đầu nước Thục Hán thời Tam Quốc vẫn phát huy giá trị, giúp ích cho hậu thế.
Mỗi năm, mỗi độ xuân về, trên những nẻo đường thanh tân, hồn mực tàu giấy đỏ, bóng bút múa bên hè, áo the khăn xếp… Phố thâm niên phố đời phố, người muôn năm đời người. Nụ cười bạc phếch, thị thành xênh xang buồn vui. Phố ông đồ.
Sau khi thất bại trong cuộc giao tranh với Tào Tháo, Lã Bố (hay Lữu Bố) có chạy tới nương nhờ Lưu Bị và đã được ông đồng ý.
Tào Tháo và Lưu Bị là hai thế lực rất mạnh thời Tam quốc, tuy nhiên trước khi thành đối thủ của Tào Tháo, Lưu Bị cũng đã từng có giai đoạn phải nương nhờ họ Tào.
Nguyễn Nhật Ánh được mệnh danh là 'Cây bút của tuổi thơ' với những dấu ấn đậm sâu.
Lưu Bị (161 - 223) tự là Huyền Đức, người huyện Trác, quận Trác thuộc U Châu, là một vị thủ lĩnh quân phiệt, hoàng đế khai quốc nước Thục Hán thời Tam quốc trong lịch sử Trung Quốc.
Do ảnh hưởng từ bộ tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa, nhiều người cho rằng Lưu Bị không có tài đánh trận, thành quả của ông đều là nhờ tướng sỹ dưới quyền. Tuy nhiên, theo Tam quốc chí Lưu Bị là người có nhiều kinh nghiệm quân sự, đã từng tự cầm quân đánh thắng nhiều trận.