Vui như đi chợ Tết

Những ngày giáp Tết, nghĩ đến việc được đi chợ, đứa trẻ nào cũng háo hức. Dù chỉ được mua một cái áo mới, mấy chị em cũng hồi hộp tới mấy đêm liền.

Lõi đất

Vợ Độ phát điên. Chẳng biết do lấy tám tấm bia nên bị báo ứng hay điên vì người làng rủa. Khổ nhất là mấy đứa nhỏ, mẹ viện nọ viện kia, bị bỏ như đồ ba vạ. Đi xem thầy bảo: Thánh thần giáng tội. Suốt kiếp cứ lo làm trả nợ. Các thầy cao tay được đón về, bùa chú dán quanh nhà, chuông khánh cúng ma rộn rịch khắp làng. Rồi đền nọ miếu kia kêu cầu, cứ thấy bảo thiêng là tìm đến, hỏi chỉ thấy bảo sắp khỏi. Ai đời vụ cấy, gù lưng được mấy cái mạ, xâm xẩm tối lại lụi cụi nhổ lên.

Những lớp học xóa mù lưng chừng trời

Loang loáng những ánh đèn pin, đèn flash điện thoại, rộn rịch những bước chân mỗi lúc một gần hơn, đông hơn về nhà văn hóa bản, về điểm trường tiểu học. Đó là hình ảnh quen thuộc của các lớp học đêm dành cho bà con vùng dân tộc thiểu số Lai Châu.