Tôi nằm trên đồng. Cánh đồng sạch sẽ còn sót lại vài bụi lúa cuối mùa chưa ai gặt, thơm thơm, nồng nàn - dư vị quen thương chưa bao giờ tôi quên được. Tôi gọi đó là 'mùi quê'. Ở thành phố thì lắm mùi, nhưng 'mùi quê' vẫn len lỏi từng góc nhỏ tim tôi, gợi nhớ gợi thương, kéo chân tôi về với bình yên xưa cũ...
Bên cửa sổ tầng cao, một cô bé vẫn bâng khuâng khúc giao mùa. Hoa cúc họa my đã nở trong chiếc bình gốm đất nâu. Ly trà đã nguội trên chiếc bàn gỗ thông, cây ghi ta với bản đàn buồn đã rung nốt cuối. Bao lâu rồi, lần nào cô cũng đợi, quyết tìm ra khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong đời: phút giao mùa.
Vốn chỉ là loài cỏ dại mọc trên những cồn cát dọc bãi biển miền Trung, chẳng biết tự bao giờ, cỏ lông chông đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho sáng tạo nghệ thuật...
Đi suốt dọc dài 102km đường bờ biển xứ Thanh, kể sao cho hết câu chuyện về cuộc đời của những người phụ nữ làng biển. Trước nắng gió trùng khơi, những người phụ nữ ấy tựa hồ như bông hoa lông chông đẹp bình dị, mộc mạc mà không kém phần kiên cường, kiêu hãnh lăn tròn trên cát.
'Thằng nhỏ' bị 'cảm cúm' nên anh ta mới bắt nó phải đeo khẩu trang thôi. Nhưng cảm cúm gì mà hơn năm chưa hết? Khả năng là đã bị cảm kinh niên dòng HIV rồi!
Khi nói về hoạt động sản xuất, kinh doanh (SXKD), người ta thường ví von rất hay rằng: Thương trường giống như chiến trường. Bởi vậy, sẽ không là khoa trương nếu so sánh mỗi người doanh nhân cũng tựa hồ như một người 'chiến sĩ' trên chiến trường khốc liệt ấy. Để có thể gặt hái thành công và được thị trường đón nhận, vinh danh, người doanh nhân bắt buộc phải trải qua một quá trình tìm tòi, sáng tạo, mở rộng tư duy, dám nghĩ, dám làm, vượt qua bao khó khăn, thử thách để tạo ra một hướng đi mới, một con đường mới. Tuy nhiên, trong một cộng đồng doanh nhân luôn tồn tại một số người dám chấp nhận khó khăn, gian khổ, dám nghĩ, dám làm, dám bỏ tiền đầu tư, sáng tạo nhằm mở ra những con đường mà trước đó 'chưa từng có tiền lệ', góp phần tạo dựng nên những giá trị tốt đẹp cho chính mình và cống hiến cho toàn xã hội. Đó là bản lĩnh của người dám tiên phong. Ông Nguyễn Đức Đủ, Chủ tịch HĐQT, Tổng Giám đốc (TGĐ) Công ty CP Xây lắp điện lực Thanh Hóa (XLĐL TH) là một doanh nhân như vậy.
Yêu thương một người theo cái cách như vậy, cô biết, đó là món quà của thượng đế. Nhưng, cô sẽ yêu anh bao lâu?
Khi ánh nắng chiều dần tắt dưới ánh biển như dát bạc, được thả hồn cùng với cảnh vật hoang sơ, yên tĩnh mới thấy Cát Bà vào thu đẹp đến nao lòng. Đặc biệt nhất là khi du khách được lạc vào những chốn tựa tiên cảnh như Hồ Hới, đảo Vạn Bội, đảo Tai Kéo, đảo Tháp Nghiêng, Cát Dứa, Nam Cát, làng Việt Hải…
Mùa hè, người ta không nhận ra chiều đến từ bao giờ. Nắng vượt qua thềm gạch, tràn lên bầu trời rồi chiếm lĩnh cả ngày trời. Phải đến khi nắng tắt, cây cối mới dám cựa mình. Đêm, sầm sập mưa. Thế là hết một ngày.
Nằm trong khuôn khổ Ngày hội Lục Bát Kỷ Hợi – 2019, ngày 4/9, tại Hà Nội, Tạp chí Môi trường và Đô thị Việt Nam phối hợp với Hội Di sản Văn hóa Việt Nam, Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức Hội thảo khoa học 'Thơ Lục Bát với di sản văn hóa dân tộc', cùng với nhiều nghi thức đặc trưng được duy trì đã 11 năm liên tục của Ngày hội.
Những ngày này, người dân và du khách có dịp đi trên quốc lộ N2 đoạn qua huyện Thạnh Hóa, Long An sẽ không khỏi bị thu hút bởi những cánh đồng lúa chín vàng ươm đang vào mùa thu hoạch.
Vua sư tử dường như rất thoải mái, nó nằm gần hố nước nghỉ ngơi, tùy ý để những con sư tử nhỏ bên cạnh nghịch ngợm, cãi vã ầm ĩ. Ngược lại, con sư tử cái tựa hồ không thể chịu nổi sự ồn ào của dàn sư tử mới lớn.
Đêm quê thanh vắng lạ kỳ. Cánh cửa sổ vừa mở toang, luồng gió xa xăm lùa vào. Gió nhắc tôi nhớ về bụi tre cạnh góc nhà ngang, mỗi đêm trở mùa nhánh tre cào mái nhà nghe như một sinh thể đang đánh thức những niềm sâu kín nơi miền hoang sơ.
Đã 100 ngày kể từ khi nhà điêu khắc nổi tiếng rời bỏ cõi thế để đến miền cực lạc, quãng thời gian không dài nhưng cũng không phải là quá ngắn, vậy mà hình ảnh của ông cứ chập chờn ẩn hiện đâu đó quanh đây. Nửa như mơ, nửa như thực, tựa hồ bảng lảng như mây khói. Người ta vẫn thường âu yếm gọi ông là 'người nhà trời'.
Lũ trẻ sinh ra từ làng, tuổi thơ đứa nào mà chưa từng một lần được nếm thử dư vị chua chua, ngọt ngọt của những trái nụ quân chín đỏ. Chẳng phải thức quả đầu mùa khiến người ta phải lòng ngay từ lần đầu chạm lưỡi; cũng chẳng phải loại quả ngạt ngào hương thơm khiến người đối diện nao lòng thương nhớ như 'hương ổi phả vào gió thu'. Nhưng kì lạ thay, hình ảnh và hương vị của trái nụ quân nho nhỏ ấy vẫn đủ sức gợi lên cả một miền kí ức tuổi thơ tươi đẹp với biết bao hồn nhiên, vô tư, trong sáng; dẫn lòng ta về với rực rỡ nắng hè.
Xuân Trường bất ngờ xuất hiện cùng HLV Hữu Thắng trong cuộc họp báo trước trận đấu gặp đội tuyển Đài Bắc Trung Hoa.