Cà phê đêm muộn

Trong đêm khuya tĩnh lặng, ánh đèn đường mờ ảo hắt vào ô cửa sổ nhỏ của một quán cà phê ấm cúng, cô gái ngồi đó, với ly cà phê đen trên tay, nghiền ngẫm về cuộc đời và cuộc sống. Cô gái ấy - một người phụ nữ trưởng thành, tự lập và tự chủ, biết rằng hạnh phúc không chỉ đến từ những điều lớn lao mà từ cả những khoảng trống lặng lẽ.

Cà phê đêm muộn.

Cà phê đêm muộn.

Ngồi trong không gian yên tĩnh của quán cà phê, tâm hồn cô như được trải rộng, những dòng suy nghĩ cứ thế chảy trôi. Cô nhìn lại chặng đường đã qua, với biết bao thăng trầm, đôi khi gian nan nhưng đầy trải nghiệm đáng giá. Cô nhớ lại những buổi đêm không ngủ, khi phải hoàn thành công việc cho kịp deadline, những lúc đối mặt với thách thức tưởng chừng không thể vượt qua. Những khoảng thời gian ấy không chỉ là thử thách mà còn là cơ hội để cô hiểu rõ hơn về bản thân, về khả năng và cả giới hạn của mình.

Cô luôn tin rằng mỗi người trong cuộc đời đều có con đường riêng, không ai có thể thay thế hay sống thay cho người khác. Tự lập trong cuộc sống không chỉ là việc sống một mình, mà còn là khả năng tự quyết định, tự chịu trách nhiệm và tự tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân. Cô có thể cảm nhận được điều đó một cách rõ ràng nhất vào những đêm khuya khi mọi thứ quanh cô đều im lặng, chỉ còn lại tiếng tíc tắc của kim đồng hồ và những dòng suy nghĩ miên man không dứt.

Những khoảng trống trong cuộc sống đôi khi khiến người ta cảm thấy lạc lõng, nhưng với cô, đó lại là những khoảnh khắc tự do nhất. Đôi lúc, cô để ly cà phê lặng lẽ trước môi, nhìn ra ngoài cửa kính và suy tư về những điều thú vị đã tô điểm cho cuộc sống của mình.

Những chuyến đi xa khám phá những vùng đất mới, những cuốn sách mang lại cái nhìn sâu sắc về thế giới, những cuộc trò chuyện thân mật với những người bạn hiểu biết và tâm giao, tất cả những điều đó đã tạo nên một cuộc sống phong phú và đầy ý nghĩa cho cô.

Dẫu vậy, không phải lúc nào cô cũng mạnh mẽ và kiên định. Có những đêm, sự chênh vênh bất chợt trồi lên trong tâm hồn, như một cơn bão lòng không báo trước. Cô cảm thấy mình như đứng giữa một giao lộ, không biết nên bước tiếp hay dừng lại, mông lung không rõ con đường nào là đúng đắn nhất. Những suy nghĩ miên man cứ xoáy sâu, khiến cô tự hỏi liệu mình thực sự hiểu rõ điều mình đang theo đuổi là gì, liệu những nỗ lực của mình có đáng giá hay không.

Nhưng rồi, giữa muôn vàn nỗi băn khoăn, cô nhận ra rằng sự chênh vênh ấy chỉ là một phần không thể tách rời của cuộc sống. Nó giống như bóng đêm để ta thấy rõ hơn ánh sáng ban ngày, giống như những giọt cà phê đắng đưa lên ngọt ngào của đường sữa. Và quan trọng hơn hết, cô biết rằng mình có quyền lựa chọn cách nhìn nhận và đối mặt với những cảm xúc đó. Không ai khác ngoài cô có thể định đoạt được giá trị và ý nghĩa của cuộc sống mình.

Cô hiểu rằng, với mọi điều chênh vênh, mọi áp lực, mọi lo lắng và cả những thất bại xảy ra, đều là những mảnh ghép góp phần tạo nên bức tranh cuộc sống của cô. Mỗi lần vượt qua một khó khăn, mỗi lần chấp nhận một thử thách, cô cảm thấy mình mạnh mẽ hơn, tự tin hơn và trưởng thành hơn. Cô chọn cách đối diện với những khó khăn đó bằng tất cả lòng can đảm và niềm tin vào bản thân.

Trên đường đời đầy bấp bênh, cô gái ấy đã học được cách tạo ra hạnh phúc từ những điều giản dị nhất. Đó có thể là một buổi chiều tà ngồi bên bờ sông, ngắm hoàng hôn từ từ lặn xuống, là những bữa ăn ấm cúng tự tay nấu nướng, là những bài hát yêu thích ngân nga trong không gian tĩnh lặng. Cô nhận ra rằng hạnh phúc không phải là điều gì quá xa vời, mà ở ngay trong những giây phút hiện tại, trong từng hơi thở, từng giọt mồ hôi và cả những giọt lệ.

Cuộc sống là một hành trình dài, đầy thăng trầm và biến đổi, nhưng với cô gái ấy, mỗi bước đi đều mang lại những trải nghiệm mới mẻ và thú vị. Cô biết rằng mình không hoàn hảo, nhưng điều đó không có nghĩa là cô từ chối chấp nhận bản thân. Ngược lại, cô học cách yêu thương và trân trọng từng khía cạnh của con người mình, dù đó là điểm mạnh hay điểm yếu. Chính sự tự chấp nhận và yêu thương ấy đã làm nên sự tự lập và tự chủ trong cuộc sống của cô.

Trong những khoảnh khắc tự tại bên ly cà phê đêm muộn, cô gái ấy nhận thấy rằng cuộc đời không hề dễ dàng, nhưng cũng không quá khó khăn để tìm thấy niềm vui và ý nghĩa. Cô hiểu rằng chính cách mình nhìn nhận và suy nghĩ tạo nên chất liệu cho cuộc sống, và dù có bao nhiêu lần chênh vênh, cô vẫn sẽ luôn tìm thấy con đường để tiếp tục bước đi, bởi niềm tin vào bản thân và sự tự chủ không bao giờ mất đi.

Đêm vẫn tiếp tục trôi, ly cà phê đã nguội lạnh nhưng trái tim và tâm hồn cô gái ấy vẫn ấm áp. Cô biết rằng dù cuộc đời có đưa đẩy đến đâu, cô sẽ luôn mạnh mẽ và kiên định, tìm thấy cho mình những niềm vui và hạnh phúc đích thực, bởi lẽ quan trọng nhất là cách mình cảm nhận và trân trọng từng giây phút của cuộc sống, dù đó là những chuỗi ngày đầy ánh sáng hay những đêm dài miên man.

Kim Quyên

Nguồn LĐTĐ: https://laodongthudo.vn/ca-phe-dem-muon-172519.html