Đặc sản cháo canh miền Trung, ăn một lần nhớ mãi
Cháo canh – món ăn dân dã miền Trung, mỗi vùng một hương vị riêng. Chỉ cần thử một lần, thực khách dễ say mê bởi vị ngọt đậm đà, cay nồng khó quên.
Với người miền Trung, cháo canh không chỉ đơn thuần là bữa sáng mà còn là món ăn gắn bó suốt đời. Từ những gánh hàng rong ven đường, quán nhỏ trong ngõ cho đến bàn ăn gia đình, món ăn này hiện diện ở khắp nơi, giản dị nhưng lại khó quên.

Ảnh MIA
Món ăn không phải “cháo”
Nghe tên “cháo canh”, nhiều người lầm tưởng đây là món cháo đặc sệt. Thực ra, đó là cách gọi riêng của người miền Trung cho bánh canh – món ăn với sợi bột gạo hoặc bột mì cán mỏng, cắt ngắn thành sợi rồi nấu cùng nước dùng ninh xương, cá hoặc hải sản.

Ảnh minh họa
Tô cháo canh trông mộc mạc, nhưng lại tinh tế nhờ sự hòa quyện: Sợi bột dai mềm, nước dùng ngọt thanh, điểm xuyết thêm rau thơm, tiêu xay, đôi khi kèm cả ram giòn hay bánh bột lọc. Chính sự kết hợp ấy tạo nên món ăn vừa dân dã vừa đủ đầy, ấm áp như chính con người miền Trung.
Ở Quảng Trị, cháo canh có hương vị mạnh mẽ, phản ánh tính cách mộc mạc mà nồng hậu của người dân nơi đây. Cá lóc được hấp chín, gỡ thịt, xào sơ cho dậy mùi, phần xương tận dụng ninh nước dùng ngọt tự nhiên. Trứng cút luộc, ram nhỏ chiên vàng, vài lát chả quế… tất cả hòa quyện trong tô cháo canh nóng hổi.
Đặc biệt, người Quảng Trị không thể thiếu ớt giã nhuyễn. Thứ gia vị cay nồng ấy khiến thực khách vừa ăn vừa xuýt xoa, nhưng lại chính là điểm nhấn níu chân bao người xa quê.
Đặt chân đến Huế, cháo canh lại khoác lên mình một dáng vẻ khác, thường được gọi là bánh canh cá lóc. Người Huế vốn khéo léo, nên từng công đoạn đều chỉn chu: cá lóc đồng được hấp, tách thịt, xào cùng nghệ vàng và hành phi, rồi cho vào nồi nước hầm từ xương heo.

Ảnh minh họa
Tô bánh canh Huế vì thế không chỉ ngon mà còn đẹp mắt, với màu vàng óng ánh của nghệ, xanh non của rau răm, hành lá. Sợi bánh canh có khi làm từ bột gạo, có khi là bột lọc dai sần sật, mang đến nhiều trải nghiệm thú vị.
Ở Nghệ An, cháo canh lại mang sự mộc mạc, giản đơn. Sợi bột thường làm từ bột mì trộn khô, cán tay rồi cắt dài như sợi mì, khi nấu có độ dai đặc trưng.
Khác với Quảng Trị hay Huế, nước dùng ở Nghệ An không cầu kỳ, chỉ hầm từ xương heo, nêm nếm vừa miệng. Người dân nơi đây thường ăn kèm chả giò chiên, ruốc thịt hoặc chan thêm chút nước mắm nguyên chất cùng sa tế cay nồng. Sự đơn sơ ấy lại làm nên nét riêng khó trộn lẫn.
Hương vị níu chân thực khách
Cháo canh miền Trung là món ăn bình dị, nguyên liệu dễ kiếm, cách nấu không cầu kỳ. Thế nhưng, mỗi tô cháo lại chứa đựng cả ký ức, cả hồn quê của từng vùng đất.
Quảng Trị cay nồng, Huế tinh tế, Nghệ An giản dị – mỗi nơi một cách nấu, một phong vị, nhưng tất cả đều gửi gắm tình cảm của con người miền Trung chân chất, nồng hậu. Đó cũng chính là lý do vì sao một món ăn dân dã lại có sức níu chân thực khách đến vậy.