Giữ ổn định vĩ mô để nuôi dưỡng tăng trưởng
Khi nền kinh tế bước vào năm bản lề 2026, yêu cầu 'kiên định giữ vững ổn định kinh tế vĩ mô, kiểm soát lạm phát và bảo đảm các cân đối lớn' được Ủy ban Kinh tế và Tài chính nhấn mạnh trong báo cáo thẩm tra, và được nhiều ĐBQH đề cập tại phiên thảo luận tổ đầu tuần này, như một mệnh lệnh xuyên suốt.
Trong bối cảnh thế giới đầy biến động, ổn định vĩ mô không chỉ là mục tiêu, mà là điều kiện tiên quyết để duy trì niềm tin thị trường, bảo đảm dư địa chính sách và củng cố sức chống chịu của nền kinh tế.
Bức tranh kinh tế 2025 cho thấy Việt Nam đã nỗ lực kiểm soát lạm phát trong ngưỡng cho phép, nhưng nhiều chỉ báo đang cảnh báo xu hướng tăng giá quay trở lại. Trong 9 tháng năm 2025, giá điện, dịch vụ y tế, lương thực - thực phẩm và nhà ở đồng loạt tăng; riêng nhóm thuốc và dịch vụ y tế tăng 13,48%, nhóm nhà ở và vật liệu xây dựng tăng hơn 6%. Đây đều là mặt hàng thiết yếu, tác động trực tiếp đến đời sống người dân, đặc biệt là nhóm thu nhập thấp - tầng lớp dễ tổn thương nhất trước biến động giá cả.
Tỷ giá VNĐ/USD cũng chịu sức ép lớn. Đồng USD phục hồi mạnh khiến tỷ giá tự do có lúc vượt 27.000 đồng/USD trong tháng 9, thậm chí tiến sát 28.000 đồng những ngày gần đây. Diễn biến này hỗ trợ xuất khẩu trong ngắn hạn, nhưng lại tạo rủi ro kép với lạm phát nhập khẩu và chi phí sản xuất. Lãi suất đang nhích lên, phản ánh áp lực thanh khoản và tâm lý thận trọng trên thị trường tài chính.
Ở chiều ngược lại, tín dụng tăng nhanh, đặc biệt trong lĩnh vực bất động sản với dư nợ chiếm gần 24% tổng tín dụng tính đến cuối tháng 8/2025 cho thấy dòng vốn vẫn tập trung vào khu vực rủi ro cao. Thị trường vàng tiếp tục diễn biến phức tạp, giá trong nước cao hơn thế giới 10 đến 15 triệu đồng mỗi lượng, phản ánh mất cân đối cung - cầu và tâm lý đầu cơ, tiềm ẩn nguy cơ bất ổn tài chính.
Những diễn biến ấy cho thấy, “ổn định vĩ mô” không còn là khẩu hiệu, mà là bài toán thực tế đòi hỏi lời giải bền vững.
Trong nền kinh tế thị trường, ổn định vĩ mô là tài sản vô hình của quốc gia. Một nền kinh tế chỉ thực sự hấp dẫn khi nhà đầu tư tin rằng các yếu tố như tỷ giá, lạm phát, lãi suất, nợ công, bội chi ngân sách… được kiểm soát trong giới hạn an toàn. Bất kỳ sự dao động mạnh nào trong những biến số đó đều có thể làm suy giảm niềm tin, thứ vốn cần nhiều năm để vun đắp, nhưng có thể mất đi chỉ trong vài quý. Bởi vậy, ổn định vĩ mô không đối nghịch với tăng trưởng; ngược lại, nó là điều kiện để tăng trưởng diễn ra bền vững.
Để đạt được sự ổn định, yêu cầu “phối hợp hài hòa, chặt chẽ giữa chính sách tài khóa và tiền tệ” mà Ủy ban Kinh tế và Tài chính yêu cầu chính là điểm then chốt. Nếu chính sách tiền tệ ưu tiên kiểm soát lạm phát, thì chính sách tài khóa cần tạo không gian cho tăng trưởng thông qua đầu tư công hiệu quả, hỗ trợ sản xuất và bảo đảm an sinh xã hội. Sự phối hợp này chỉ hiệu quả khi hai chính sách cùng hướng đến một mục tiêu chung: ổn định kinh tế vĩ mô.
Ổn định vĩ mô không phải là sự đứng yên, mà là nghệ thuật giữ cân bằng giữa tăng trưởng và an toàn, giữa khát vọng phát triển và giới hạn chịu đựng của nền kinh tế. Khi chính sách được điều hành với bản lĩnh và sự tỉnh táo, ổn định sẽ trở thành nguồn năng lượng âm thầm nuôi dưỡng niềm tin, giúp doanh nghiệp dám đầu tư, người dân dám tiêu dùng và xã hội dám kỳ vọng vào tương lai.
Trong một thế giới đầy biến động, kiên định ổn định vĩ mô chính là cách chúng ta giữ vững “nhịp tim” của nền kinh tế: không quá nhanh để kiệt sức, cũng không quá chậm để tụt lại. Chỉ khi nhịp tim ấy bền bỉ, Việt Nam mới có thể đi xa trên con đường tăng trưởng tự tin và bền vững.
Xa hơn thế, ổn định hôm nay không chỉ để ứng phó rủi ro trước mắt, mà để xây dựng nền tảng cho một thập kỷ phát triển mới, nơi Việt Nam có thể tiến gần hơn tới mục tiêu trở thành quốc gia thu nhập cao vào năm 2045 bằng sức mạnh của niềm tin, kỷ luật và sự kiên định trong điều hành.











