Một thời để nhớ: Sự cố sổ điểm và 'gương mặt thật' của người bạn chân thành

Bài làm của Hóa chỉ được 3 điểm. Rất khó khăn, tớ ghi số 8 vào sổ. Chợt, tớ nhận ra một cách có thể làm tớ bớt áy náy: Tớ ghi cho Hóa thêm 5 điểm, thì tớ phải tự bớt đi 5 điểm của mình. Lần đầu tiên trong đời làm điều khuất tất, tớ run cầm cập.

Đôi khi một người bạn chân thành không thể hiện ở việc họ đưa cho ta bao nhiêu ngọt ngào, nói với ta bao điều tốt đẹp. Ngược lại, đôi khi sự chân thành lại thể hiện ở những lời thẳng thắn, hành động dứt khoát, đưa ta vào những tình huống chẳng mấy dễ chịu. Nhưng sau cùng, điều ta nhận được lại là những điều an lành. Và quan trọng nhất là dù thế nào đi nữa, người bạn đó vẫn đồng hành bên ta.

Bài viết trên Hoa Học Trò 20 năm trước đã gửi đến các độc giả thân yêu một thông điệp mà cho đến tận bây giờ, nó vẫn còn nguyên giá trị, qua bài viết dưới đây.

SỔ ĐIỂM

Cái xe đạp cọc cạch của tớ rất hay giở chứng. Một bữa đi học, đang đổ dốc cầu, cả dây sên cùng dây thắng hùa nhau phản chủ. Tớ tấp vội vào lề, húc luôn vào một xe bán trái cây dạo. Gần nửa chỗ táo trên cái xe đẩy ụp xuống đường, dập nát. Tớ ngã lăn quay. Bà bán hàng rong đòi bồi thường ầm ĩ. Tớ hoảng hốt. Đúng lúc nguy khốn, Hóa hiện ra. Cậu ta học cùng lớp không chơi thân lắm. Sau khi trả hộ tiền bồi thường, Hóa còn kè cái xe đạp hỏng của tớ đến tận cổng trường, kịp giờ vào lớp. Khi tớ cảm ơn, cậu ta cười toe: "Mày bày đặt quá! Bạn bè lúc khó khăn giúp nhau chút xíu mà!"

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Tớ là lớp phó học tập. Ngoài chuyện phải cố gắng để dễ ăn nói với các bạn, tớ còn một nguyên nhân bí mật khác để chăm học - đó là Trân, cô bạn ngồi cùng dãy bàn. Trân học rất giỏi. Ngay cả các môn mà cánh con gái thường chịu lép như Toán, Lý, Trân vẫn vượt trội. Lúc tranh luận bài vở, dù tớ hăng tiết lớn tiếng, cô bạn vẫn mỉm cười, thấp giọng nhẹ nhàng. Dù chưa bao giờ nói ra, nhưng giữa tớ và Trân luôn có cuộc cạnh tranh nho nhỏ.

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Thầy dạy Toán rất quý mến và tin tưởng tớ. Đôi khi bận rộn, thầy nhờ tớ vào sổ điểm. Một buổi, Hóa bỗng kéo tớ vào góc khuất:

- Mày giúp tao một việc được không?

Tớ gật đầu ngay. Hóa lầm rầm:

- Điểm kiểm tra Toán một tiết của tao lần này lại dưới trung bình. Khi vào sổ, mày sửa giùm tao lên chút được không?

- Ui, ai làm như thế được! Điểm số rõ ràng rồi. - Tớ giật thót.

- Thầy không biết đâu - Hóa nuốt nước miếng - bạn bè lúc khó khăn giúp nhau chút xíu mà!

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Tớ nín thinh. Bữa đụng xe dưới dốc cầu hôm đó, nếu không có Hóa, tớ đã gặp rắc rối to. Lưỡng lự một lúc, tớ tự nhủ, chỉ làm duy nhất một lần. Bài làm của Hóa chỉ được 3 điểm. Rất khó khăn, tớ ghi số 8 vào sổ. Nỗi khó chịu càng lúc càng lớn. Bài của Trân được điểm 10. Bài tớ cũng vậy. Chợt, tớ nhận ra một cách có thể làm tớ bớt áy náy: Tớ ghi cho Hóa thêm 5 điểm, thì tớ phải tự bớt đi 5 điểm của mình. Lần đầu tiên trong đời làm điều khuất tất, tớ run cầm cập.

Hóa mượn xe đạp của tớ chạy đi đâu đó. Khi cậu ta trả lại xe, tớ nhận ra sợi dây sên bị nhão đã được thay mới. Bộ phanh cả hai bánh xe cũng được đổi. Tớ gặp Hóa, nói thẳng: "Cậu đừng làm vậy nữa. Tớ chỉ sửa điểm cho cậu một lần này thôi!". Hóa cười cười: "Cậu có chắc là vậy không?"

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Ảnh minh họa: Phim Chỉ Còn Mình Tôi 17 Tuổi Trên Thế Gian.

Tớ hiểu ra tình thế khốn khổ mà mình đã mắc kẹt vào. Gần cả tháng trời, tớ sống trong dằn vặt, nơm nớp lo âu. Tâm trạng của tớ không thoát mắt Trân. Một hôm, Trân nhẹ nhàng nói với tớ: "Có chuyện gì vậy, bạn kể cho Trân nghe đi!". Chợt, tớ hiểu, chỉ có nói thật hết với một ai đó, tớ mới nhẹ nhõm phần nào. Nghe tớ kể xong Trân bỗng nghiêm nghị. Cô bạn nói thẳng "Bạn đến gặp thầy Toán, nói tất cả sự thật nhanh lên!"

Tớ bị thầy khiển trách nặng nề, bị hạ một bậc hạnh kiểm, không giữ chức lớp phó học tập nữa. Hóa giận điên lên khi tớ hoàn lại tiền sửa chiếc xe đạp. Vài bạn cười nhạo sau lưng tớ. Nhưng tớ biết, chuyện khó chịu rồi sẽ trôi qua. Những điều tốt đẹp vẫn còn phía trước, một khi lòng tớ thanh thản, một khi tớ có người bạn như Trân vẫn luôn sát gần bên.

Bài viết được đăng trong chuyên mục “Ấu thơ trong tôi là”, báo Hoa Học Trò số 622, phát hành ngày 31/10/2005.

Bài viết được đăng trong chuyên mục “Ấu thơ trong tôi là”, báo Hoa Học Trò số 622, phát hành ngày 31/10/2005.

GIANG ĐÔNG

Nguồn HHT: https://hoahoctro.tienphong.vn/mot-thoi-de-nho-su-co-so-diem-va-guong-mat-that-cua-nguoi-ban-chan-thanh-post1623884.tpo