Vượt qua gần 1 triệu bài thi, bức thư của Nguyễn Bình Nguyên, lớp 9A1, THCS Nguyễn Tri Phương (Hà Nội) giành giải nhất cuộc thi Viết thư quốc tế UPU 2022.
Với ý tưởng độc đáo và những áng văn bay bổng, em Nguyễn Bình Nguyên, học sinh lớp 9A1, trường THCS Nguyễn Tri Phương, quận Ba Đình, Hà Nội đã đoạt giải Nhất Quốc gia cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 51 tại Việt Nam.
Nguyễn Bình Nguyên, lớp 9A1, THCS Nguyễn Tri Phương, giành giải nhất UPU với bức thư gửi nghệ sĩ dương cầm Đặng Thái Sơn, vượt qua gần một triệu bài thi khác.
Tôi từng hỏi: Liệu có nhân vật nào 'cũ như trái đất' mà mỗi lần gặp vẫn thấy họ như chưa hết mới? Lập tức, tôi nghĩ đến nhiếp ảnh gia Nick Út (tên thật: Huỳnh Công Út, sinh năm 1951) và bức ảnh 'Em bé Napalm' nổi tiếng của ông.
Buôn Con Ó, cái tên nghe vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm, mang màu sắc của Tây Nguyên xa xăm. Ấy là nơi những bếp lửa bập bùng trong đêm, của những người Mạ chăm chỉ lên nương lên rẫy. Xuân đã về trên buôn Con Ó, từ dòng sữa trắng giàu có, từ những bước chân người Mạ lội rừng, từ những búp điều đang ngủ yên chờ ngày khoe sắc.
Một ngôi trường tư thục mầm non nhỏ, với những cô giáo, bảo mẫu tận tâm chăm sóc, dạy dỗ bầy trẻ. Một công đoàn cơ sở với những thành viên gắn bó, chia sẻ, hỗ trợ nhau vượt qua khó khăn, góp phần tạo nên sức sống của ngôi trường mang tên loài hoa mặt trời: Hướng Dương.
Cứ mỗi mùa thu về lòng tôi lại xốn xang như trẻ nhỏ, nhìn khoảng trời trong veo với cơn gió heo may nhẹ thổi, lòng bồi hồi nhớ mùa cốm mới, một món quà mà thiên nhiên ban tặng cho con người...
Mùa giãn cách, gia đình thường ở bên nhau cả ngày. Đây cũng là thời điểm các thành viên cần học cách nhìn nhận sự hy sinh của người phụ nữ, học cách cảm thông và sẻ chia nhiều hơn thông qua việc nhà.
Suy dinh dưỡng là một trong những nguyên nhân cơ bản khiến không ít trẻ em người dân tộc thiểu số (DTTS) gặp nhiều hạn chế và thiệt thòi trong quá trình hòa nhập xã hội. Phòng, chống suy dinh dưỡng cho trẻ em DTTS tiếp tục là vấn đề cần được đặc biệt quan tâm.
Nhiều khi ớn chữ, tôi mua mấy tạp chí phụ nữ, thời trang về để… coi hình.
Mẹ trao cho tôi một ngọn gió đồng/ Tiếng cu gáy vọng trời xa khó nhọc/ Vết bùn non gót chân ngày đi học/ Để khi xa tôi nhớ lối về làng... (Trần Văn Lợi)
'Tạm biệt' là bài thơ của Nguyễn Thanh Huyền viết cho tuổi học trò. Những hình ảnh, cảm xúc trong bài thơ dành cho hiện tại, nhưng cũng đánh thức ký ức học trò trong mỗi chúng ta.
Ốc lể còn được gọi ốc gạo, bởi sinh ra nhiều như gạo, đong đếm để bán bằng lon sữa Ông Thọ cũ hay dùng đong gạo.
'Ngày đầu ra đảo, mình buồn lắm. Bốn bề là biển. Chiều chiều nhìn sóng biển nhớ gia đình mình chỉ khóc.
Năm 1994, Võ Diệu Thanh được biết tới trên văn đàn nhờ giải Nhất Cuộc thi văn chương Thủ khoa Nghĩa - Giải thưởng của Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật An Giang. Khi ấy chị mới 19 tuổi. Sáu năm sau, người con gái đất An Giang lại khiến độc giả bất ngờ khi được giải Nhì Cuộc thi Văn học tuổi 20 lần thứ IV với tập truyện ngắn Cô con gái ngỗ ngược. Kiên nhẫn và bền bỉ, Võ Diệu Thanh làm bạn với con chữ bằng tâm thế ấy.
Hương Giang khiến cộng đồng mạng khen nức nở với hình ảnh trẻ trung, giản dị khi đi làm từ thiện. Không đẹp vẻ bề ngoài, cái đẹp lần này của nàng Hậu là từ tâm mà ra.
Dữ với lỳ như voọc gáy trắng chừ Hai Hướng Hóa tui mới thấm.
Quỳnh Hoa
Vợ chồng ông Lộc, bà Sáu và bà Lý có hoàn cảnh rất khác nhau nhưng lại có cùng một điểm chung là nụ cười rạng rỡ, đôi mắt ánh niềm vui. Họ tìm thấy niềm vui trong chính cuộc sống thường nhật của mình, đơn giản và bình dị nhưng đủ để họ suốt ngày 'bận rộn' với niềm vui.
Những ngày ngột ngạt phố xá, khi thông tin dịch bệnh tràn lan toàn cầu, những hiểm nguy sinh tồn rình rập đe dọa con người giữa bủa vây dịch bệnh, bước chân chỉ muốn loanh quanh về lại mảnh trời thơ ấu, tìm nguồn nước mát vỗ về bao thương nhớ ngọt lòng phù sa để lòng được bình yên.
Trong ký ức chưa xa của thế hệ người có tuổi hôm nay khi nhớ về tuổi thơ của mình vẫn ngập tràn những trò chơi trong vườn, trên đồng cỏ và những thứ đồ chơi từ lá xanh quê nhà.