Dòng nước ngược

Thịnh ngồi bệt xuống đất, vớ chiếc mũ lá quạt lấy quạt để. Mồ hôi nhễ nhại chảy thành vệt trên gương mặt màu đồng hun. Món tóc xoăn trước trán bết lại thành hình dấu hỏi.

Dòng nước ngược

ĐBP - Thịnh ngồi bệt xuống đất, vớ chiếc mũ lá quạt lấy quạt để. Mồ hôi nhễ nhại chảy thành vệt trên gương mặt màu đồng hun. Món tóc xoăn trước trán bết lại thành hình dấu hỏi. Hai tháng nay trời nắng, nóng, trông mãi chả có hạt mưa nào. Mấy héc ta keo trồng hồi đầu năm thay thế cho diện tích mới khai thác đang bị khô hạn, leo heo trước gió. Cũng ngần ấy thời gian, Thịnh loay hoay tìm kiếm nguồn nước trong các thung sâu để bơm tưới, nhưng cũng chỉ thảng hoặc, chỗ có, chỗ không, phần lớn diện tích có nguy cơ chết khát.

Sơn La hôm nay giá rét, trời lạnh 6 độ, mùa đông ướt nhoét. Tôi tỉnh dậy, bật bếp nấu cho con trai bát mỳ, nhìn ngọn lửa gas màu xanh leo heo mà nhớ những ngọn lửa hồng đã qua.

Gập ghềnh Đồng Văn

Tôi lên Hà Giang lần đầu tiên vào năm 1978 khi đang là một chàng trai trẻ. Sau gần chục ngày lang thang cùng mấy anh thủy lợi, người đi xây những hồ nước dành cho dân vùng cao ở thung lũng quanh vùng thị trấn Phó Bảng đã để lại trong tôi những ấn tượng khó quên về một vùng đất địa đầu, phên dậu phía Bắc Tổ quốc. Đó là con đường mang cái tên chứa đầy ước vọng của người vùng cao: Hạnh Phúc. Đường Hạnh Phúc nối từ thị xã Hà Giang lên Đồng Văn dài 160km, trườn qua vách núi cheo leo.