Bên những nếp nhà yên bình của làng Ia Nueng (xã Biển Hồ, TP. Pleiku), hàng cây vú sữa cổ thụ tỏa bóng mát và trĩu quả. Tuy nhiên, loài cây vốn được coi là đặc sản ấy đang dần vắng bóng bởi thú chơi cây cảnh.
Quen em bấy lâu nay nhưng tôi cũng không dám vượt rào vì em thánh thiện ngây thơ, tôi muốn dành tất cả vào đêm tân hôn thế nhưng.
Với những người lao động tự do, mong ước cho năm mới là sức khỏe, là con cái có đủ ăn, đủ mặc, được học hành…
Tôi không nhớ đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi tỉnh dậy thì thấy cô ấy đang đứng trước cửa, bộ dạng vô cùng hốt hoảng.
Trong bài kiểm tra có nhắc đến quy tắc nắm bàn tay phải, nam sinh này không những không thuộc bài mà còn sáng tạo ra một quy tắc 'trên trời' khác.
Ngôi sao trẻ Jayson Tatum của Boston Celtics mới đây đã tiết lộ quá khứ từng ghét cay ghét đắng đội bóng chủ sân TD Garden.
Thời trường huyện, tôi mang máng rằng 'tích' Thúy Kiều khởi phát từ Hàng Châu, mấy năm sau lại neo giữ trong bộ nhớ ý kiến của học giả Phạm Quỳnh rằng, nguyên tác Truyện Kiều của Thanh Tâm Tài Nhân chỉ là cuốn truyện tầm thường.
Thấy con trai được chú Cảnh sát giao thông đưa về tận nhà, chị Nguyễn Thị Hằng cùng gia đình chạy tới ôm chầm lấy con, òa lên khóc vì vui mừng...
Hôm rồi bia bọt, anh bạn bảo, tôi vừa về nhà mới rồi… Nhưng đó chỉ mới là khởi đầu cho một câu chuyện khác – chuyện trước đó: bán nhà.
Không nhà cửa, không người thân, hàng chục năm nay ông Hải lăn lộn nay đây mai đó, đến lúc bệnh tật cũng lủi thủi một mình. Ông sợ nếu chẳng may chết đi, sẽ chẳng có ai lo ma chay cho mình.
'Ngọc rất sợ tôi nên tôi kêu gì Ngọc làm nấy. Thực chất tôi chỉ nhờ Ngọc mở cửa cho Huyền, bảo 'lấy giúp túi đồ của anh', chứ không nói đó là ma túy', Văn Kính Dương nói tại phiên tòa sáng nay.
'Lúc chung sống với nhau, Ngọc rất sợ tôi. Nếu Ngọc muốn bỏ đi thì tôi dọa giết nên cô ấy không dám', bị cáo Văn Kính Dương khai.
Anh là porter (người khuân vác) thực thụ. Năm nay tròn 50 tuổi nhưng có đến hơn 30 năm anh làm porter cho các đoàn thám hiểm leo đỉnh Fansipan, nên cái chân, cái tay, cái vai vẫn cuồn cuộn những gân cốt, u cục, rắn chắc như thanh niên. Bình thường gặp không dễ vì các tour khách đặt kín, độ này có dịch nên anh dành cho tôi một khoảng thời gian đủ để trò chuyện với những kỷ niệm, về công việc porter, những trăn trở với nghề.
Hai bé trai 7 tuổi và 3 tuổi dắt nhau đi lang thang giữa dòng phương tiện, không biết địa chỉ nhà đã được CSGT Hà Nội đưa về cho gia đình.
Dù mì ăn liền không phải là món 'quốc hồn, quốc túy' như bún, phở của ẩm thực Việt, nhưng dân ta đã bị mê hoặc bởi sự đa dạng về hương vị, tính tiện lợi. Chúng luôn là thực phẩm không thể thiếu, nhất là với giới bình dân và sinh viên xa nhà.
Vô tình tôi nhặt trong thơ của Võ Thi Nhung một nỗi buồn. Thật ra mấy khi thơ mang lại niềm vui bao giờ, nhưng nỗi buồn trong tập thơ nhỏ này ẩn chứa một thế giới cô độc với một sắc màu tím biếc trên Dốc chiều lửng gió*, dường như tác giả muốn gửi gắm nỗi lòng mình, giãi bày với cuộc đời này khi tâm hồn bất chợt bùng vỡ, tan chảy...
Mỗi năm chúng ta tiêu thụ hàng tỷ lít bia rượu và song hành với nó là hàng vạn bi kịch dưới mỗi mái nhà. Và đám đông vẫn uống uống uống và uống.
Trong quá trình làm nhiệm vụ, tổ công tác Cảnh sát Giao thông thuộc Đội 3 (Phòng CSGT, CATP Hà Nội) phát hiện một bà cụ đi lạc, mệt mỏi ngồi ở vệ đường. Các cán bộ CSGT đã hỏi thăm, và đèo cụ về nhà, khi người thân của cụ bà đang hớt hải đi tìm.
'Trên đời có 2 thứ không được bỏ lỡ, một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta' - câu nói trên là một trong những lời thoại để lại nhiều suy nghĩ với người xem, sau khi theo dõi phim Mắt Biếc của đạo diễn Victor Vũ.
Chỉ xuất hiện rất ít nhưng lần nào người yêu cũ của Bảo đều làm khán giả sôi máu vì quá trơ trẽn. Dù đã dự đoán trước nhưng chính diễn viên Lương Giang cũng không ngờ nhân vật của mình lại bị ghét như vậy.
Trong một lần sang nhà bạn cùng xóm chơi, một bé gái mới 8 tuổi ở xã Chiêu Lưu, H. Kỳ Sơn (Nghệ An) bị mẹ của bạn dụ dỗ đưa sang Trung Quốc, bán cho một người đàn ông ở đây làm vợ. Mới đây, sau khi nạn nhân trốn thoát về Việt Nam, hành vi nhẫn tâm của những kẻ buôn người mới bị bóc mẽ.
Chàng thanh niên Lương Phi (thị trấn Nam Phước, Duy Xuyên, Quảng Nam) là một YouTuber khá nổi tiếng. Chỉ có một chân, Phi khó khăn hơn rất nhiều những YouTuber khác khi sản xuất những nội dung chia sẻ. Và, đằng sau những video clip đăng tải trên YouTube của Phi là niềm khát khao truyền cảm hứng, nghị lực sống cho những người không may mắn như mình.
Gặp gỡ người thân sau 24 năm lưu lạc ở Trung Quốc, chị Lê Thị Lan không cầm nổi nước mắt. Đó là những giọt nước đắng cay xen lẫn hạnh phúc.
Gần 2 tháng trôi qua, kể từ khi Bùi Thị Mơ bị đẩy đuổi về nước theo đường mòn từ bên kia biên giới, có lúc cô tỉnh táo, khi lại khùng điên. Từ những phút giây tĩnh lặng, cô đã mang máng nhớ về quê hương để rồi cộng đồng mạng san sẻ thông tin, kết quả đem đến cho cô cuộc đoàn tụ.