Nỗi buồn

Có ai sống trên đời mà chưa từng trải qua nỗi buồn? Trong những cung bậc cảm xúc đời thường, buồn là trạng thái tâm lý phổ biến, dù không ai muốn đón nhận hay sống cùng với nó.

Họa sĩ Hà Nội phiêu du trên giấy giang H'Mông

Giấy giang của người H'Mông vốn được biết tới chủ yếu trong hoạt động tín ngưỡng, yểm chú đồ vật.

Thơ: Hạt luân hồi; Gieo hạt từ bi

Hạt luân hồi mấy nhánh rụng hư/Mảnh ta-bà khéo tay người sàng sẩy/Ươm trổ hạt ngàn đóa tịch nhiên / Tâm an yên chạm lối tịch huyền...

Nụ cười em thuyền hoa

Nụ cười em Cần Thơ vời vợi/ Tôi ngẩn ngơ đưa mắt về xa…

Thơ Phạm Đức Long: Tết

Sinh ra và lớn lên ở làng quê thôn dã, trong nhà thơ Phạm Đức Long luôn nhớ vềnhững cái Tết luôn sì sụp khói hương mà đầm ấm nghĩa tình. Sau này ông định cư tại Tây Nguyên, như tất cả mọi người xa xứ, Tết quê đã hóa dĩ vãng xa mờ như hương như khói. Thế mà nhớ, mà rưng rưng vời vợi...

Họa sĩ Hồ Hữu Thủ thả mình trong cõi vô niệm

Hồ Hữu Thủ chú trọng hình họa cơ bản, trên cơ sở hình họa điêu luyện, ông thỏa sức bứt phá vào cõi vô niệm.

Trong gió mùa xuân

Thực ra, cuộc chuyển giao từ mùa đông sang mùa xuân không hề êm ả như lúc từ hạ sang thu. Ta có cảm giác đó là một sự giành giật khá quyết liệt để rồi phải suy ngẫm thật nhiều. Này nhé, có lúc tưởng như nắng đã trải khắp mặt đất, trời ấm áp, cái lạnh đã buông bỏ, thua cuộc thì bất chợt mưa lại đến, mở lối để cái rét mướt lấy lại địa hạt của mình, đã bước sang năm mới mà ngỡ như trời vẫn còn đông... Sự trở đi trở lại đó khiến miền Bắc kéo dài trong giá lạnh suốt nhiều tháng.

Những ngày gió trở…!

Đó là những ngày hơi sương chạm khẽ làn da, ta nghe gió thổi qua hồn mình se lạnh. Đứng lặng yên nhìn gió đi qua khu vườn, ta bỗng thấy thương những mùa đã thành quá vãng, thương ký ức nào bảng lảng buồn vui. Một thoáng ngậm ngùi rồi một thoáng bâng khuâng, đâu đó trên đường đời, ta dừng chân để hạnh ngộ những nỗi niềm xưa cũ.

Mùa đông tháng giá

Ngày ấy đói và rét vô cùng, đến bữa, nồi canh cua đồng được mẹ bưng lên khói bay nghi ngút, mùi thơm tỏa ra quanh bếp xộc vào mũi, vào cái bụng đang réo ầm ầm...

'Di động' hẻm!

Tháng 10, Sài Gòn mưa nhiều. Bất kể sáng chiều hay đêm. Những bước chân di động qua muôn ngàn hẻm nhỏ để mưu sinh, vẫn mải miết.

Dịu dàng sắc nắng

Đang trong những ngày mưa, thỉnh thoảng, trời vương chút nắng dịu dàng. Nhưng trong tôi, những tia nắng tươi vàng luôn hiện hữu. Vậy nên mới nói, nắng đâu chỉ là nét đặc trưng của thời tiết, mà còn là biểu hiện cảm xúc, nhất là khi lòng ta đang ngân lên niềm vui.

Về gối đầu lên mùa thu

Một chiều mùa thu, tôi về lại quê nhà, ngang qua cánh đồng nơi những thửa lúa đã gặt trơ trụi còn lại gốc rạ, nghe gió phơ phất quyện hương đồng mùi bùn ngai ngái thấy trái tim mình xốn xang ngân lên từng nhịp đập.

Một thế giới Văn Cao

Ông đi, xô ngã cánh cửa cuối ngăn cách tinh anh và thể phách (thác là thể phách, còn là tinh anh ('Kiều'-Nguyễn Du). Nhận cú hích chẳng hề ngẫu nhiên này của con tạo, ông lặng lẽ lui vào hậu trường thiên thu, sau khi đã tự tay và lặng lẽ như thế-mở ra một cõi nguyên vẹn Văn Cao-một thế giới đầy ắp ông, sáng láng và dào dạt.Văn Cao - Hà NôịSuốt cả cuộc đời 72 năm, tròn 6 con giáp, Văn Cao đã xây cất tái tạo một thế giới Văn Cao sống động: Thơ, ca, nhạc, họa.Văn Cao sinh ở Hải Phòng, nhưng Hà Nội lại ghi dấu của ông rất nhiều. Ông ở đó, ngôi nhà cũ kỹ có căn gác nhỏ số 108 đường Yết Kiêu. Mỗi lần bước dạo trên con phố này, tôi như thấy bóng dáng ông xiêu đổ lãng đãng, vẫn đi về trên phố Yết Kiêu, mái tóc như hai cánh vạc bay và chòm râu phơ phất bạc cước. Ông đi lặng lẽ trên gạch lát vỉa hè cũ kỹ răng long khấp khểnh, gập ghềnh.Tôi vẫn như thấy ông một thời ra vào các tòa soạn báo, các nhà xuất bản, trong đó có Tạp chí Sân khấu của tôi, dáng vẻ nhẫn nại, gầy gò, nhận vẽ bìa sách, bìa tạp chí, minh họa báo chí, thiết kế mỹ thuật cho vở diễn và thường xuyên minh họa truyện ngắn trên báo... Và ông đợi đến lúc ra sách, ra báo, ra mắt vở diễn để đến nhận món tiền 'còm' mang về đong gạo cho vợ, rồi bớt chút tí ti cho nước trắng (cách ông đùa, gọi rượu quốc lủi). Nhưng dù cho buồn sầu và túng thiếu, ông già Văn Cao vẫn vẽ rất đẹp, rất bay, như ông đã từng vẽ trang bìa và minh họa thật tươi cho thơ 'Người chiến sĩ' của Nguyễn Đình Thi; 'Đẹp hơn nước mắt'-tuyển thơ Pháp và một chùm minh họa đếm không xiết cho một thời gian dài của trang văn xuôi Báo Văn nghệ-với nét chữ ký VĂN rất riêng của ông.

Gió thổi từ 'thung lũng gọi hồn'

Thung lũng dưới chân điểm cao 468 trên đỉnh Nậm Ngặt thuộc xã Thanh Thủy là một trong những trọng điểm của chiến trường Vị Xuyên khốc liệt trong chiến tranh biên giới phía Bắc. Những người lính tham chiến tại đây gọi nó là 'Thung lũng gọi hồn', nơi tụ linh hồn của gần 2.000 liệt sĩ chưa tìm được hài cốt đang nằm lại chiến trường này.

Mùa sen tháng 6...

'Mùa hoa tháng năm, cháy rực phượng đỏ. Hồ Tây ngát hương, mùa sen tháng sáu…', những ca từ đầy hình ảnh ấy trong ca khúc 'Hà Nội mười hai mùa hoa' của Giáng Son đã nói lên hết những đặc sản hoa của Hà Nội. Những ngày tháng 6 này, hồ Tây luôn ngát hương sen, một thứ hương mà không đầm sen nào ngoài hồ Tây có được.

Đến với bài thơ hay: Thấm tạc vào mỗi dáng sông, hình núi

Nhà thơ Nguyễn Sỹ Đại vốn là một nhà báo nên thơ ông giàu chi tiết.

Đánh thức bình minh

Tôi hay ngồi nhâm nhi ly cà phê mỗi buổi sáng bên ô cửa sổ, nơi đối diện nhà bên có cây nhãn với những dây leo tầm gửi chằng chịt.

Từ Nhật Bản nhớ mẹ

Bây giờ đã là tháng Ba, nhưng thành phố Kanazawa (Nhật Bản) nơi tôi ở dường như cái lạnh vẫn còn chưa chịu rời xa. Mấy ngày nay tuyết phủ dày đặc, trắng xóa lối đi. Suốt cả mùa đông tôi đã cất kỹ chiếc xe đạp của mình vào trong góc nhà vì không thể đạp xe dưới cái lạnh âm mấy độ C.

Mưa tháng Giêng

Tháng Giêng có mưa bụi. Có ai còn nói đùa rằng đó là 'đặc sản' của tháng Giêng, không thể lẫn lộn với bất cứ tháng khác. Nghe có dễ thương không cơ chứ? Và cũng không biết tự bao giờ, mưa bụi tháng Giêng lại dậy lên trong lòng ta bao nỗi nhớ nhung, xốn xang đến lạ kỳ. Ta cứ mong chờ đến tháng Giêng để được 'tan' cùng mưa bụi.

Bói thơ ở Ngày Thơ Việt Nam 2023

Địa điểm diễn ra Ngày Thơ Việt Nam 2023 tại Hà Nội phải nói hết sức đắc địa, nhưng địa bàn rộng cũng đòi hỏi phải nâng tầm trong tổ chức. Tuy nhiên sáng 5/2, trời mưa khá nặng hạt khiến cho các hoạt động ngoài trời bị gián đoạn. Tuy nhiên khách thơ đội mưa đến đây vẫn có thứ để ngắm, trò để chơi...

Thú chơi hoa Tết ngày xuân

Mùa xuân là mùa vạn vật sinh sôi và này nở. Mùa xuân thường đem đến cho con người nhiều niềm vui và cảm xúc. Trong không gian tràn ngập sắc xuân, con người thấy thêm tin yêu cuộc sống, cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp hương sắc mùa xuân mang lại cho mình.

Giữa non xanh lộc biếc

Sớm ngày đông, từ ô cửa sổ trên tầng cao, tiếng chim câu gù trong gió vút bay lên tầng trời. Giàn hoa giấy trước cổng nhà ai nở rực rỡ đung đưa trong ánh nắng vàng dịu dàng của mùa đông.

Gương mặt thơ: Lữ Mai

Đọc thơ nữ có cái thú riêng của nó. Lữ Mai là một trường hợp như vậy. Những quan sát rất độc đáo, kiểu như: 'bạn rót trà/từ nóc nhà có làn mây sà xuống', liên tưởng cũng chênh vênh 'mùa thu vừa rơi vừa ngủ', mà thơ thì rất cần sự chênh vênh như thế.

12 ngày đêm năm ấy…

Ngày 18-12 này, chúng ta kỷ niệm 50 năm chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không. Tròn nửa thế kỷ đã trôi qua, nhưng với ai từng sống trong không khí của 12 ngày đêm đánh pháo đài bay Mỹ sẽ mãi mãi là ký ức không quên. Nhạc sĩ Hoàng Hiệp khi nhớ về Hà Nội một thời đạn bom, một thời hòa bình đã viết: 'Và nhớ lúc bom rơi lửa chiến tranh; đất rung ngói tan gạch nát…' chắc là viết về những ngày này. Nhân loại tiến bộ không quên những ngày trong dịp lễ Giáng sinh, B52 đã rải thảm, san phẳng phố Khâm Thiên, bệnh viện Bạch Mai…

Hoa cúc xanh(*)

Nguyễn Vĩnh Tiến

Tây Ninh- Mùa nước tràn bờ

Đến những ngày đầu tháng 10.2022 thì thường xuyên là 0m90 đến 0m95. Cao nhất có hôm tới 1m05. Vậy nước đã tràn bờ sông Vàm Cỏ Đông rồi đó.

Mùa thị của tôi

Tôi trở về quê vào một ngày mùa thu nắng vàng dịu dàng lấp lóa, thời tiết mát mẻ dễ chịu vô cùng. Lúc ghé khu chợ quê để kiếm tìm gọi mẹ, mắt tôi đã bị những rổ thị vàng ươm thơm lừng nơi góc chợ níu lại. Lòng vỡ òa sung sướng. Vẫn là cảm giác ấy, gần hai mươi năm trôi qua, vào mỗi mùa thị tôi không thể nào quên được. Một chút háo hức, một chút chộn rộn xen kẽ ùa về.

Những mùa trăng tháng tám

Khi đàn chim sẻ ngoài cánh đồng rủ nhau về ríu ran trong lùm chay trước ngõ nhà tìm quả chín và lũ trẻ con chơi đêm dọc con ngõ khuya hơn mọi ngày đó là lúc tết Trung thu sắp về. Tết gì chỉ vọn vẹn một đêm thôi, ấy vậy mà lũ trẻ con không thôi chờ mong, háo hức.