Xe vừa qua núi Gôi một lát đã nghe thấy tiếng còi giục khách rộn rịp xuống xe, vừa đúng 10 giờ trưa thì xe tới Ninh Bình.
Từ thuở sơ khai đến nay, Nha Trang vẫn luôn được thiên nhiên ban tặng không gian biển có một không hai, đây là mùa xuân vĩnh cửu của biển. Vì thế, suốt thời gian qua, Nha Trang luôn được nhiều lớp thế hệ tô điểm cho nét xuân này thêm rực rỡ.
Đó là ông Nguyễn Hữu Đang (1913-2007), quê làng Trà Vi, xã Vũ Công, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.
Đèo Le đã khá quen thuộc với nhiều người. Đây là tuyến giao thông bộ huyết mạch kết nối huyện Nông Sơn với miền xuôi, là ranh giới của hai huyện Nông Sơn và Quế Sơn anh em (Quảng Nam). Nói đến đèo Le, hẳn nhiều người liên tưởng đến nhiều giai thoại, nhưng với tôi kỷ niệm đáng nhớ nhất là thời gian đi tìm bia ghi công tích mở đường đèo Le.
Những con đường cái quan, đường liên tỉnh hay thậm chí đường đê đã là một phần quen thuộc trong đời sống người Việt mỗi khi bước chân ra khỏi lũy tre làng.
Những gì đã đọc thời trẻ, thường ở lại trong trí nhớ bền hơn đọc lúc đã về chiều xế bóng. Khó quên. Thỉnh thoảng lại nhớ. Ai lại không nhớ đến câu đã đọc từ lúc trẻ nít: 'Thằng bờm có cái quạt mo'? Nhớ lại và tủm tỉm cười vì kết thúc bất ngờ.
Má luôn là người chủ trương quết bánh phồng nếp, năm nào má không làm coi như xóm ăn tết không có bánh phồng. Đâu có được. Tết mà không có bánh sao ra tết?
Làng tôi chia làm 3 xóm. Ở trung tâm của mỗi xóm đều có một ngôi đình cổ, phía trước có khoảng sân rất rộng dùng để phơi lúa.
Làng tôi chia làm 3 xóm. Ở trung tâm của mỗi xóm đều có một ngôi đình cổ, phía trước có khoảng sân rất rộng dùng để phơi lúa.