Dấu xưa còn lại chốn này

Ngang qua tòa nhà vàng võ thời gian nằm ngay đại lộ sầm uất của trung tâm thị thành đã bao lần nhưng chưa khi nào tôi để ý kĩ. Mãi cho đến những ngày đầu tháng năm khi ngồi ở một quán cà phê cóc ngay vỉa hè đối diện của tòa nhà mới nghe câu chuyện kể từ hai vợ chồng già bán nước kể lại. Hóa ra đó là một bảo tàng dường như bị lãng quên trong chục cái bảo tàng hằng ngày vẫn đón khách tham quan. Tòa nhà này vẫn im ắng nằm nghe nắng mưa ngang qua Sài thành.

Đậu phộng rang vào Nam ra Bắc

Có một món ăn dân dã, chân chất nhưng lại đi cùng một người từ Bắc vào Nam. Nó mộc mạc mà đậm đà như tình quê, tình người. Đó là món lạc rang hay gọi theo người miền Nam là món đậu phộng rang.

Lối cỏ hoa

Mùa xuân bao giờ cũng dành cho mình một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm hôm nào bỗng hào hứng đón nhận bước chân ta bằng muôn thứ hoa cỏ mà có hỏi mãi cũng chẳng thể nào biết hết tên.

Xuân ấm trên những nẻo quê

Tôi trở về Hà Nội sau những ngày dài xa cách, bâng khuâng nhìn bầu trời xanh ngát với màu nắng thơm trên từng nếp áo.

'Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại'

Đã là đầu tháng 11 rồi, nhưng giờ nó mới cảm nhận được mùa thu. Mùa thu nhẹ nhàng, êm dịu, mềm mại và tha thiết như chiếc lá rơi nghiêng, biêng biếc, khe khẽ mà âm thầm. Thu đến, tiết trời se lại, không khí lại như giãn nở ra, trong vắt như mặt ao êm ả. Thu đến, dậy sớm hít đầy một lồng ngực là luồng khí mới căng tràn trong lá phổi, khiến cơ thể như mới ra, như nhẹ nhàng hơn.

Mùa gió

Tôi đứng giữa những triền đồi mải miết ngắm nhìn những cơn gió đuổi nhau trên khắp thung sâu. Không hiểu sao lòng tôi lại nôn nao thứ cảm xúc khó tả rồi tìm lý do để vui với tháng ngày có gió về ngang qua.

Vĩnh Phúc: Quán Gió Tam Đảo – 'Tiệm cafe trên mây' với view đẹp lãng mạn

Quán Gió Tam Đảo nằm tại thị trấn Tam Đảo, huyện Tam Đảo, Vĩnh Phúc. Quán nằm cheo leo trên một lưng sườn núi cao gần 1.000m so với mặt nước biển với sảnh ngoài trời rộng, xung quanh nhiều cây cối.

Ông cụ bán vé số nghèo nhưng giàu nhân cách

Câu chuyện của ông cụ bán vé số dạy cho chúng ta về lòng tự trọng.

Nỗi niềm của nữ thủ khoa huyện Núi Thành

Chuyện về hoàn cảnh gia đình của em Trần Thị Ngọc Bích - học sinh lớp 12, Trường THPT Nguyễn Huệ, thủ khoa huyện Núi Thành (Quảng Nam, đạt tổng điểm 53.1 điểm: Toán: 7.4, Ngữ văn: 9.25, Sử: 9.25, Địa: 9.25, GDCD: 9.75, Tiếng Anh: 8.2), thôi thúc tôi tìm đến nhà vào một buổi chiều đầu tháng 8.

Bóng kiến vàng

Những con kiến vàng bò ngang chân Sàn. Chúng luôn bảo vệ khu vườn, ngay cả khi không ai nhìn thấy. Không ai tung hô, không ai cảm ơn. Nhưng chúng có bảo vệ được Sàn không, có bảo vệ được Nhiều không, có bảo vệ được con chuột lang không. Kiến vàng ơi, Sàn lẩm nhẩm, làm ơn, giúp với. Sàn dứt khoát lao về phía trước, trong lòng xin lỗi chuột lang yêu quý, nó chọn cứu Nhiều.

Những mùa sao bay trong gió

Những ngày tháng Tư, khi giọt xuân cuối cùng vừa rời đi, mùa hè phà hơi nóng ran rát lên khắp chốn. Trên phố, người đi đường vội vã kéo sụp mũ che, đeo lên đôi kính râm cản ánh sáng chói chang, nên không thấy được phía trên cao có cây sao đen đang len lén kết quả.

Thơ tình Nguyễn Văn Dùng

Trong tiếng Việt, từ 'miền' chủ yếu được dùng để chỉ nơi chốn, địa điểm cụ thể: miền Bắc, miền Trung, miền Nam, miền xuôi, miền ngược, miền quê, miền gái đẹp… nhưng đôi khi nó được dùng để gọi những nơi chốn, địa điểm trừu tượng. Với Nguyễn Văn Dùng đó là 'miền nhớ'. 'Miền nhớ' là miền mà thi sĩ gửi gắm bao niềm thương, nỗi nhớ; bao cung bậc tình cảm: vui, buồn, hờn, giận… 'Miền nhớ' (NXB Thuận Hóa, 2023) có thể xem là tuyển tập thơ tình của thi sĩ Nguyễn Văn Dùng.

Bên kia nỗi nhớ

Bước xuống khỏi chuyến xe đường dài mát rượi thì cái nắng thốc vào mặt, vào cổ, vào tay tôi ran rát. Bốn giờ chiều mà nắng còn gay gắt quá, như vậy là báo hiệu chập tối sẽ mưa to đấy!

Những mùa hạ thân thương

Mùa hạ, mùa của phượng đỏ và bằng lăng tím; mùa của tiếng ve và những cơn mưa rào chợt đến chợt đi… Mùa hạ về đồng nghĩa với ba tháng hè được nghỉ ngơi, vui chơi thoải mái bên bạn bè đồng trang lứa, sống cùng làng, cùng xóm… Tuổi thơ ai cũng vậy, được nghỉ hè - chỉ nghĩ đến thôi cũng háo hức lắm rồi.

Mùa về trên quê hương

Con nhớ lắm con đường đất quê mình những ngày xưa ấy khi tháng 5, tháng 6 mùa gặt, những cọng rơm vàng tươi bồng bềnh khắp nẻo. Ngập tràn trong không gian, mênh mang khắp đất trời là mùi thơm mát của những thân lúa chín vàng. Tất cả gom góp cho một góc quê thật ngọt ngào, để đến bây giờ, những đứa con xa xứ không nguôi nhớ về đường quê ngập sắc rơm vàng.

Thú vị 'săn' ảnh chim

Để có thể tận mắt và 'săn' được ảnh chim trời, những người yêu thích chụp ảnh chim trời phải băng rừng, lội ruộng đến hàng trăm cây số.

Yêu nhau bình yên

Hưng nhỏ hơn An những sáu tuổi, kiểu như bây giờ người ta thường kháo nhau đích thị cậu chàng là phi công.

Ran rát nỗi đau trong tiếng cười 'Mưu bà Tú'

Thêm một vở kịch của tác giả Lê Hoàng, đạo diễn Vũ Minh làm khán giả day dứt khi rời Sân khấu IDECAF. Tiếng cười châm biếm sâu sắc được tác giả gửi gắm qua từng câu thoại. Chỉ có NSƯT Thành Lộc mới đủ sức thể hiện những khám phá mới mẻ trong kịch của Lê Hoàng.

Cây đời

Trên bầu trời phía Tây hiện lên những đường gân xanh lét như hàng ngàn con rắn vùng ra từ chảo lửa.