Buông xả

Thiền quán là biết cả khi tâm an tĩnh và khi tâm không an tĩnh. Biết cái tưởng của quá khứ và tương lai vì chúng là kiến thức trực quan. Loại kiến thức này không bị mắc kẹt trên các tưởng. Đây được gọi là kỹ năng buông xả.

Trải nghiệm cầu kính dài nhất thế giới tại Việt Nam

Được kỷ lục Guinness thế giới công nhận là cầu kính dài nhất thế giới, công trình cầu kính Bạch Long tại quần thể du lịch Mộc Châu Island thu hút khá đông...

Nguyễn Trương Quý: Hà Nội là một chiến địa văn hóa hấp dẫn

Chỗ chúng tôi ngồi là một quán cà phê ở ngã tư Bùi Thị Xuân - Tô Hiến Thành. Số nhà bên cạnh, 124 Bùi Thị Xuân, xưa là 124 Duvigneau - cư xá sinh viên Nam kỳ, nơi Lưu Hữu Phước, Mai Văn Bộ và Nguyễn Thành Nguyên tá túc trong những ngày đầu bỡ ngỡ ra Hà Nội học. Nguyễn Trương Quý thả bộ về phía căn biệt thự cũ nay còn vướng vít chút hoài niệm, chạm tay vào bức tường thời gian và chúng tôi cùng trò chuyện về khung trời kỷ niệm Hà Nội một thời.

Trăng phố

Trăng rơi thênh thang, mỏng mảnh giăng giăng khắp lối, vướng vít mơ màng rót tơ vàng lên từng mái phố, tưới tắm rười rượi khắp lá cây ngọn cỏ. Trăng sóng sánh bên ô cửa sổ, chảy vàng khắp từng con phố. Trăng óng ánh trong hạt sương e ấp lăn tròn giữa vòm lá đẫm ướt sương đêm. Phố chơi vơi trong trăng, ngập ngời trong trăng, phố vươn dài những đèn hoa rực rỡ, dệt từng bông sáng điểm chấm giữa muôn ánh trăng vàng.

Trời đã sang mùa…

Bốn mùa như gió bốn mùa như mây…, lời nhạc Trịnh vẫn thiết tha như gọi mời từng mùa đi qua và để lại dư vị riêng có cho đất trời tự nhiên. Rồi xuân hạ thu đông xoay vần theo thời gian. Cứ thế, bây giờ là tháng tám hanh hao nắng vàng và vài cơn mưa réo rắt đã cuốn đi tờ lịch mùa hạ, khúc giao mùa cho thu về muôn nơi. Và, khoảnh khắc thu đã dẫn tôi đi trong vô vàn ý nghĩ không đầu không cuối về trời đất kia ngả màu xanh lơ đẹp như giai điệu của Thu quyến rũ là nhạc phẩm tôi yêu thích của Đoàn Chuẩn - Từ Linh.

Ăn mãi không ngán với đặc sản trứ danh Trà Vinh

Là nơi giao thoa của 3 dân tộc Kinh – Khmer – Hoa, các món ăn đặc sản của Trà Vinh luôn mang những hương vị đặc biệt, khiến thực khách ăn mãi không biết chán.

Đông Hà Nội trong mắt tôi

Mùa đông Hà Nội, trong mắt tôi là một mùa thật đặc biệt với cả những điều tuyệt vời và cả những điều mà đối với nhiều người là khó chịu. Không giống như những nơi khác. Cái lạnh đầu đông ở nơi đây, rất riêng và khó trộn lẫn, đó không chỉ hời hợt là những làn gió bấc se se, chẳng phải lúc nào cũng khô ráo, mà cái rét buốt có khi thấu xương, có khi kèm cả những cơn mưa phùn rả rích tê cóng chân tay nhiều ngày trời.

Trăng mùa hạ

Lâu lắm rồi mới được thảnh thơi ngồi bó gối ngắm trăng giữa đêm mùa hạ thanh bình. Cả một khoảng trời thênh thang vời vợi hiện ra trước mắt, ánh trăng như tấm lụa mềm phủ lên cảnh vật, choáng ngợp tâm hồn tôi giữa những cung bậc cảm xúc cứ thao thiết ùa về. Ánh trăng rưng rưng soi thấu tâm hồn đứa con tha hương về lại quê nhà, là nguồn cơn để tôi ngược dòng ký ức, trái tim đập từng nhịp thổn thức nhớ thương.

Phật đáng giá bao nhiêu?

Ban Tổ chức phát cho mỗi người một túi màu xanh dương đựng đầy mẩu nhôm hình tròn như đồng xu có ghi mệnh giá lớn nhỏ. Người đi chơi hội chợ sẽ dùng những mẩu nhôm này như tiền để mua hàng hóa.

Vẻ đẹp thanh bình của miền Tây xứ Nghệ mùa cây thay lá

Đến với miền Tây xứ Nghệ là đến với những cánh rừng ngan ngát màu xanh, những thửa ruộng đẹp ngỡ ngàng khi nhìn từ trên cao. Mùa này, rừng đang thay lá...

Lời biết ơn với những người trong tuổi trẻ của tôi...

Xin ngừng lại ở giây phút này để tôi viết lời biết ơn với những người trong tuổi trẻ của tôi, viết lời cảm tạ với người nhạc sĩ đã cho tôi bao tình yêu thương từ trong tuyệt vọng.

Tháng ba gọi về ký ức

Những đợt gió mùa đông bắc cuối cùng đã thưa thớt, bảng lảng trên phố, trời đã bớt hơi lạnh của gió sương, nhường chỗ cho những vạt nắng lãng đãng, ngọt ngào, ánh nắng chấp chới cũng đủ nhuộm vàng, kịp hong ấm những giọt sương đêm còn sót lại trên vòm lá. Thời tiết lúc này bắt đầu cựa mình cho một đợt giao mùa nữa trong năm.

Chỉ vì cả nể

Sau bữa cơm chiều thứ bảy, trên đường từ nhà ăn của đơn vị về phòng nghỉ, Hiếu vừa đi vừa khoác vai Tài thì thầm tỏ vẻ hết sức thân mật: 'Này, tối nay cậu gác ca 19 đến 21 giờ ở vọng núi Xẻ đúng không?'. 'Ừ, có chuyện gì đấy?'. Hiếu lại thì thầm: 'Tớ nhớ nhà quá, tối nay tớ muốn chạy về thăm nhà một lúc. Với cả hôm nay là sinh nhật bạn gái tớ.

Cô đơn trên đỉnh núi

Bằng cử nhân, thạc sĩ hay tiến sĩ cũng không bảo chứng rằng hai người thật sự có cùng một tầng văn hóa, suy nghĩ, sự hòa hợp….

Khoảng trống Nguyễn Trọng Tạo

Từ xa xưa, các cụ đã nói: 'Bầu rượu túi thơ'. Người nghệ sĩ nói chung luôn sống khác người một chút, sống tới tận cùng cảm xúc, tận cùng bản ngã. Với Nguyễn Trọng Tạo, 'ham chơi' không phải là lêu lổng ở người thường, mà là những cuộc 'trao - nhận' của cảm xúc, từ đời sống đến tác phẩm...

Bình tĩnh mà yêu

Bình tĩnh mà yêu, những rung động khẽ khàng, những dấu hiệu tinh vi sẽ dần dần soi tỏ con đường phía trước mà bạn cần đi.

Khúc muộn thu

Tôi thích ngồi vỉa hè, gọi là lê la phố. Cafe bên lề vỉa, cái ghế hàng con con, cái mặt gỗ be bé, gác chân chữ ngũ, ngắm người lại qua.

'Tam sinh tam thế chẩm thượng thư' tung poster và trailer mới: Cao Vỹ Quang tràn đầy tiên khí, Địch Lệ Nhiệt Ba… giống mèo hơn hồ ly

'Tam sinh tam thế Chẩm Thượng Thư' vừa mới tung poster và trailer mãn nhãn. Phim sẽ lên sóng Tencent vào cuối năm 2019.

Đèn khuya

1. Một khuôn hình tròn trịa như vầng hồng in trên mặt bàn lót giấy trắng mịn. Giống như hình một gương trăng rằm tròn đầy. Nó khiến anh nhớ tới câu thơ đẹp của thi sỹ Xuân Diệu: 'Trăng khoan thai lên ngự đỉnh trời tròn'. Khác chăng là cái khuôn hình in trên mặt bàn của anh không bao giờ lặn, không bao giờ hao khuyết như gương trăng trên trời cao. Cái gương trăng không biết đến hao mòn khiếm khuyết ấy chính là ánh sáng cây đèn bàn của anh, một nhà báo được bạn đọc yêu quý vì tài năng khám phá và nhất là vì cần cù nhẫn nại.

Viết cho mùa Thu

Trong cái ngượng nghịu của con gió heo may, những cây sấu bắt đầu thay lá. Đâu đó, thu ngập ngừng những bước đầu tiên.