Hoài niệm ngày đông

Tháng mười hai gọi gió mùa xao xác trên hàng cây trước ngõ. Những cơn mưa lá vàng trải dài đầy lối đi. Tôi thèm về quê vào một ngày chớm đông. Rảo bước chậm rãi trên thảm lá êm ái, tôi có cảm giác như mình được trở lại tháng ngày ấu thơ.

Giáo dục từ trái tim

Chỉ khi giáo dục xuất phát từ trái tim thì người thầy mới vượt qua những áp lực, tâm tư để sáng tạo, mang đến những bài giảng giá trị cho học trò. Một môi trường học tập hạnh phúc sẽ tạo ra những con người hạnh phúc, nơi học sinh, giáo viên cùng lắng nghe, chia sẻ và tôn trọng lẫn nhau.

Thương về mùa lá khô

Gió mùa Đông Bắc ào về lúc mọi người đã ngủ say. Sáng dậy, không khí lạnh đã bao quanh cả ngôi làng. Khoảnh sân nhỏ trước nhà trải đầy lá khô, gió cuốn xào xạc. Chỉ là cái lạnh đầu đông nhưng nó cũng kịp để lại trong lòng tôi những cảm xúc khó tả.

Xanh xanh bóng tre

Lũy tre xanh từng bao quanh làng tôi giống như những bức tường thành, chúng mọc lên có khi để phân chia ranh giới giữa vườn trại nhà này với nhà khác, làng này với làng khác. Người ta trồng tre ven bờ ao để giữ đất do đám rễ gân guốc và chắc khỏe có thể ngăn nước xói mòn.

Em uống cạn cả chiều

Dào dạt làn môi em uống cạn cả chiều/ Giờ xa cách đôi bờ da diết nhớ...

Tháng mười một, để ta nhớ về nhau

Ôi tháng mười một, tháng của tình thầy, nghĩa bạn, tháng giao mùa để ta nhớ về nhau.

Xuyến chi tháng Mười

Tháng Mười. Tôi trở về ngôi làng nhỏ bé nuôi tôi từ tấm bé. Con đường dẫn từ quốc lộ thông qua cánh đồng ngoằn ngoèo, dãy bạch đàn xao xác lá, gốc rạ ngả rục áp vào đất mẹ. Tôi đưa mắt như tìm kiếm một điều gì đó vô định rồi bất chợt thấy một màu hoa trắng muốt với nhụy vàng tinh khôi đang đua nhau nở bên vệ đường.

Quốc khánh 2/9: Ngày nhắc nhớ về dòng chảy của niềm tự hào dân tộc

Trước quảng trường Ba Đình năm 1945 lịch sử, tuyên bố của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã mở ra một kỷ nguyên độc lập và tự do hoàn toàn, khẳng định với thế giới về một Việt Nam anh hùng, quật cường.

Mùa Vu lan và 'vấn nạn' phóng sinh

Những con chim bị cắt cánh, bị thương, bị bỏ đói chờ phóng sinh, những con rùa núi bị thả xuống nước, những con cá bị đổ xuống ao tù nước đọng... Đó là thảm cảnh của nhiều loài động vật trước 'vấn nạn' phóng sinh mỗi mùa Vu lan.

Quay về nơi ta từng trốn chạy để chữa lành 'đứa trẻ' trong chính mình

Dẫu sinh ra ở miền Nam nhưng tôi đã có khoảng thời niên thiếu gắn bó với Hà Nội. Những ngày ấm áp trong khoảng đời xuân xanh, tôi được sống cạnh ông bà nội trong một ngõ nhỏ tại phố Hàng Mã.

Tản văn: Hong nỗi nhớ lên nhánh Thu

Đầu tháng Tám năm nay bắt đầu bằng những cơn mưa dầm dề, dai dẳng. Mưa lất phất, lai rai và chậm rãi.

Gặp lại mùa thu cũ

Sáng khe khẽ con chim gì hót quá/ Nghe dịu dàng cánh gió dẫn vào thu/ Em là quả hay bầu trời mách thế/ Bờ môi trầm hổ phách nét ưu tư.

Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường lặng lẽ về miền cỏ thơm

Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường trút hơi thở cuối cùng vào sáng 24/7, sau 18 ngày kể từ khi vợ ông là nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ qua đời ở tuổi 74. Đôi phu thê tài hoa đã dắt dìu nhau đi qua nhiều rạo rực thanh xuân, nhiều cam go bệnh tật, và bây giờ đã cùng bay về miền vô ưu.

Hoàng Phủ Ngọc Tường 'mới thôi đã một đời người'

Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã trút hơi thở cuối cùng ở tuổi 86, lặng lẽ như câu thơ ông từng viết Thời gian sao mà xuẩn ngốc/ Mới thôi đã một đời người

Hà Nội và những con phố vương tình

Có lẽ tôi yêu Hà Nội không phải vì sự năng động, hiện đại của nơi đó. Bởi nếu nói đến năng động, hiện đại bậc nhất thì người ta thường nghĩ đến Sài Gòn trước tiên. Tôi yêu Hà Nội vì nhiều điều, mà ấn tượng sâu đậm trong tôi về Hà Nội là những con phố vương tình, những cung đường mà bất kể ai đi ngang qua, một gã lãng tử mộng mơ hay một kẻ có trái tim cỗi cằn, tâm hồn khô cạn như sa mạc, đều trở thành thi sĩ.

Mẹ là tuổi thơ con

Lưu Trọng Lư là nhà thơ, nhà văn, nhà soạn kịch Việt Nam.

Nhà văn Mai Tiến Nghị: Tâm thu xao xác cuối đường

Chúng tôi quen biết nhau từ cái đận cùng đi nhận giải thưởng Báo Văn nghệ trong cuộc thi truyện ngắn và thơ (2006-2007). Nghe nói Mai Tiến Nghị là một ông giáo dậy toán lần đầu tiên viết truyện ngắn dự thi được giải luôn. Tôi phục lăn.

BỐN MÙA

Em phải là mùa thu/ Đem gió heo may về/ Gợi nỗi buồn man mác/ Cái se lạnh tàn thu...

Dòng Tha La quê tôi

Có lẽ khi nhắc đến dòng Tha La, rất nhiều người đã từng sống trên đất Tây Ninh đều biết. Tha La không những là dòng huyết mạch của Tân Châu và các vùng lân cận mà còn là một cảnh đẹp của quê hương.

Lễ tri ân đong đầy cảm xúc với 'Hạ cuối - tháng sáu mùa thi'

Những lời tâm tình của thầy giáo Lê Văn Tẫn - Hiệu trưởng Trường Trung học cơ sở - Trung học phổ thông Hoa Lư, Thành phố Hồ Chí Minh trong buổi Lễ tri ân và trưởng thành đầy xúc động, chứa đựng nhiều nhắn nhủ tâm huyết tới học trò trong ngày lễ đặc biệt này.

Bài thơ 'Hạ cuối' vào đề Ngữ văn 12

Bài thơ 'Hạ cuối' của nhà thơ Dương Viết Cương vào đề kiểm tra cuối học kì 2 môn Ngữ văn 12 Trường Trung học cơ sở - Trung học phổ thông Hoa Lư, Thành phố Hồ Chí Minh.

Hà Nội mùa cây thay lá

Hàng năm, cứ vào khoảng tháng 4, Hà Nội lại bước vào mùa thay lá. Những con phố của Thủ đô như được trải một 'tấm thảm' lá vàng ươm, xao xác theo từng bước chân người trên phố, làm lay động bất kỳ ai đi ngang qua.

Mbappe bùng nổ, Pháp dập tắt 'lốc da cam' Hà Lan

Trận đại chiến hứa hẹn nảy lửa giữa hai đại gia Pháp và Hà Lan tại vòng loại Euro 2024 đã diễn ra theo kịch bản mà không nhiều người hâm mộ mong chờ.

Xao xuyến tháng Ba

Tháng Ba, đất trời bước vào khúc giao mùa tuyệt đẹp. Nắng non óng ả vương vấn trên muôn loài hoa lá bừng khoe sắc. Lòng ta chợt xao xuyến với hương sắc tháng Ba thấm trong từng làn gió xuân hây hẩy.

Bật lên nỗi lòng người đàn bà đơn lẻ qua 'Tiếng guốc'

Đọc 'Tiếng guốc' của Thy Nguyên mà nghe xao xác cả cõi Xuân lẫn cõi người.

Có một Hà Nội đẹp mơ mộng trong mùa cây thay lá

Đường phố Hà Nội trong những ngày này lãng mạn và thơ mộng đến lạ khi sắc vàng, sắc đỏ của mùa cây thay lá nhuộm rực rỡ một góc phố quen...

Niềm tin và băn khoăn vực dậy niềm tin

Năm 2023 được dự báo có nhiều thử thách về kinh tế, và ngay trong tháng giêng đã có hội nghị để tìm giải pháp giảm thiểu sự suy thoái lĩnh vực bất động sản.

Buồn nắm tay mình

Chạm mốc thời gian xa rất xa Đã như sương khói, đã như là...

Bụi đường nháo nhác

Bạn chiêm bao thấy mình nằm chết trên một con đường. Thật ra cũng có thể coi là ngủ, vì điệu bộ khá giống nhau: nằm thanh thản im lìm.

Thơ: Tén Tằn

Bài thơ 'Tèn Tắn' của nhà thơ Trần Mai Hưởng.