Những ngày cuối năm, tôi lang thang đất Bắc, nhất là khi đến Nam Định, Hải Phòng và Bắc Giang, lòng bùi ngùi chợt nhớ kỷ niệm 105 năm Ngày sinh Nguyên Hồng - nhà văn của những kiếp người cùng khổ, đặc biệt là đối với trẻ em và phụ nữ, mà tiêu biểu nhất là qua 2 tác phẩm Bỉ vỏ và Những ngày thơ ấu.
Hôm nay, tôi ngồi tại một quán cà phê, bỗng bắt gặp một cô gái nhỏ bước ra sân, ngồi tại cái bàn riêng ở góc quán để ăn hộp bánh ướt, hay xôi gì đó của mình. Dù quán không hề cấm ăn uống bên trong khu vực máy lạnh, song ý thức của cô, sự tự giác của cô, giúp cảm tình nhờ đó mà đến.
Những lúc thảnh thơi, ngồi 'ôn cố tri tân' cùng bạn bè bên ấm trà hay khi dông dài kể chuyện cho sắp nhỏ, tôi vẫn thường nhắc đến thời thơ bé với biết bao kỷ niệm. Và, chuyện gì thì chuyện, nhưng những ký ức đẹp về góc bếp ấm nồng của gia đình thì không thể thiếu.
Yêu thì hãy cho tròn. Là tròn vẹn với nhau. Sống thì hãy cho trọn. Là trọn vẹn với đời.
Thôi, đừng tìm kiếm những bữa tiệc cưới một khi chưa học cách sống chung.
Sáng nay, phương Bắc lồng lộng gió, nhiệt độ giảm sâu đã chính thức chấm dứt chuỗi ngày nắng nóng như mùa hè. Cuối cùng, mùa đông cũng sang.
Sự hồi tưởng của Nhà Thơ trong bài thơ này, để trở về quá khứ, sự liên tưởng tới chốn Đàn Thiêng của Nhà Vua, gợi lại xiết bao suy tư, dồn nén của triều đại Nhà Nguyễn đối với vận mệnh của đất nước thời bấy giờ.
Tiếng nói người Hà Nội tựa như cánh chim bay dập dìu giữa trời, không bất ngờ lên bổng rồi hạ trầm đột ngột mà chỉ đơn giản nhẹ nhàng, chững chạc, vừa đủ gây thiện cảm cho người đối thoại để rồi lưu niềm yêu mến ngay lần gặp đầu và giữ kỉ niệm đậm sâu tâm trí.
Với nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Văn Phúc (Văn Phúc), Hà Nội là nơi chôn rau cắt rốn, là quê hương xiết bao thương nhớ của ông. Cái tình yêu Hà Nội đã lắng đọng trong ông tự buổi nào.
Có lẽ, những ngày này, ngôi nhà của gia đình cố họa sĩ Phan Bảo trên phố Lê Hoàn (TP Thanh Hóa) đón nhiều khách xa gần nhất, nhiều hơn tất cả những ngày đã từng rộn ràng tụ họp trước đây. Họ đến để dâng nén nhang thơm thay lời tiễn biệt cuối cùng đến cố họa sĩ Phan Bảo, 'nhà Thanh Hóa học' – người thân yêu, người thầy, người bạn, đồng nghiệp, đồng môn... mà họ xiết bao quý mến, trân trọng, tự hào.
Có một điều ở nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mà đến nay vẫn khó có thể 'giải mã' một cách rạch ròi: Vì sao tác phẩm của anh hễ đã in ra bao giờ cũng đạt đến số lượng 'khủng' và luôn tạo nên sự kiện văn học trong thời điểm đó?
Tôi trở về quê đúng vào mùa hoa lục bình nở. Dọc hai bên con sông uốn quanh co, lục bình dập dềnh từng cụm hoa tím tạo nên một dải lụa mềm mại nên thơ. Kí ức của tôi tưởng chừng neo đậu ở một bến bờ nào đó xa xôi, nhưng ngay trong khoảnh khắc này nó lại trỗi dậy bao niềm thương nhớ khôn nguôi.
Đúng vào dịp kỷ niệm 69 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2023), nghệ sĩ nhiếp ảnh lão thành Nguyễn Văn Phúc ra mắt tập phóng sự ảnh nghệ thuật 'Hà Nội trong trái tim tôi' như một món quà gửi đến Hà Nội - mảnh đất 'chôn rau cắt rốn', quê hương xiết bao yêu thương của ông và cũng dành tặng những người yêu Hà Nội, yêu nghệ thuật.
Về với tháng mười, ta về với ruộng đồng mẹ cha vất vả một thời.
Tháng Mười gọi những cơn gió heo may trở về, xào xạc trên ngọn cỏ may tím biếc, gốc rạ xỉn nâu nằm rạp dưới cánh đồng. Hơn 20 năm xa quê, tôi về lại quê nhà, về với tháng Mười mà lòng chộn rộn, bồi hồi, xao xuyến khó tả.
Từ câu chuyện đau lòng trong vụ hỏa hoạn tại Hà Nội để thấy tầm quan trọng của bài học về những kỹ năng sống thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày như: thoát hiểm trong hỏa hoạn, chập điện, ngạt khói; bơi lội, hay nhận diện nguy hiểm khi du lịch một mình, nguy hiểm trên không gian mạng…
'Nắng sớm, mưa chiều' là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới. Nói rộng ra là thế. Còn nhìn gần, dường như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.
Vào mùa mưa, hầu như Pleiku lúc nào cũng sũng nước. Có lẽ vì thế mà những ngày hè của lũ trẻ chúng tôi như dài thêm trong nỗi mong ngóng mưa tạnh để thỏa sức chơi đùa.
Lắng nghe câu chuyện của cậu bé, nhiều phụ huynh có mặt ở thời điểm ấy đã không khỏi nghẹn ngào.
Khi quyển sách không còn được viết nữa cũng là lúc cả cô bé Anne Frank và những người còn lại cận kề cái chết. Do vậy, tôi không mong chờ cái kết.
Ngày mai con đi lấy chồng, vậy là con của ba sẽ thuộc về một gia đình khác, không còn bên ba nữa. Đêm nay, ba không ngủ được bởi lo lắng bộn bề, buồn vui lẫn lộn.
Tự do ở đây tuyệt không phải anh muốn làm gì thì làm em không cấm. Tự do ở đây càng không phải bỏ mặc người ta...
Ngày 12/5/2023, tại Trung tâm Thông tấn quốc gia, Hà Nội, Thông tấn xã Việt Nam tổ chức trọng thể Lễ kỷ niệm 40 năm Báo Tin tức xuất bản số báo đầu tiên (14/5/1983 - 14/5/2023) và đón nhận Huân chương Lao động Hạng Nhất. Đây là dịp các thế hệ lãnh đạo, phóng viên, biên tập viên Báo Tin tức ôn lại hành trình đầy tự hào trong suốt 40 năm xây dựng và trưởng thành.
Ở vùng đất mới Trấn Biên, sau khi 'khai phá với xiết bao gian khổ', cuộc sống dần đi vào ổn định, người dân đã sớm quan tâm đến sự học, mau chóng 'dựng xây văn miếu', tiếp nối tinh thần hiếu học, 'sùng văn, trọng võ' ngàn đời của dân tộc.
Những chuyến đi sẽ giúp bạn nhận ra nhiều điều thi vị của cuộc sống. Và trên hết, thấy đất nước mình thật đẹp xiết bao…
Giữa năm cánh hoa trắng muốt là cái nhụy vàng tươi. Hai sắc màu giản dị ấy hòa cùng cái xanh non của lá vừa tắm đẫm mưa xuân, ôi thật đẹp và thơ mộng xiết bao.
Làm thế nào để bố mẹ biết 'Con đã sẵn sàng làm anh chưa?'.
Tháng ba là thời điểm hoa cà bung nở. Những bông hoa cà không lộng lẫy, kiêu sa, nhưng luôn biết đánh thức ta về một thời tuổi thơ.
Thư của bà Charles (mẹ nuôi cựu hoàng Bảo Đại) gửi Bảo Đại và gửi bà Agnès (chị gái Nam Phương) cho biết cựu hoàng sở hữu một bất động sản tại Pháp và có tiền gửi ngân hàng.
Ông Nguyễn Văn Thêm, tài xế của đường sắt Việt Nam cùng một số công nhân khác có vinh dự được chọn điều khiển đoàn tàu hỏa từ thủ đô Hà Nội lên tỉnh biên giới Lào Cai đưa Hồ Chủ tịch và phái đoàn Chính phủ lên thăm đồng bào, chiến sỹ nơi đây ngày 23 và 24/9/1958.
Tết sắp đến tôi lại ước mong về nhà. Về để xòa vào lòng bà đón nhận hơi ấm yêu thương. Về để mẹ nấu canh khổ qua cho ăn. Về để chuyện trò rôm rả cùng mọi người cho thỏa lòng tháng ngày cách xa.
Không biết từ bao giờ, người ta đã đặt cho tháng Mười hai cái tên thân thuộc: Tháng của Quân đội nhân dân Việt Nam, Tháng của cựu chiến binh, hay Tháng của những người lính.
Chọn đám cưới một người đàn ông trưởng thành. Đó thực sự là mong muốn của mọi phụ nữ.
Nếu như tình yêu lứa đôi, tình cảm vợ chồng là thứ có khi gặp phải nhiều dang dở, đổ vỡ thì tình mẹ con luôn là một tình cảm bất biến, thủy chung, trước sau như một.