Từ câu chuyện đau lòng trong vụ hỏa hoạn tại Hà Nội để thấy tầm quan trọng của bài học về những kỹ năng sống thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày như: thoát hiểm trong hỏa hoạn, chập điện, ngạt khói; bơi lội, hay nhận diện nguy hiểm khi du lịch một mình, nguy hiểm trên không gian mạng…
'Nắng sớm, mưa chiều' là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới. Nói rộng ra là thế. Còn nhìn gần, dường như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.
Vào mùa mưa, hầu như Pleiku lúc nào cũng sũng nước. Có lẽ vì thế mà những ngày hè của lũ trẻ chúng tôi như dài thêm trong nỗi mong ngóng mưa tạnh để thỏa sức chơi đùa.
Lắng nghe câu chuyện của cậu bé, nhiều phụ huynh có mặt ở thời điểm ấy đã không khỏi nghẹn ngào.
Khi quyển sách không còn được viết nữa cũng là lúc cả cô bé Anne Frank và những người còn lại cận kề cái chết. Do vậy, tôi không mong chờ cái kết.
Ngày mai con đi lấy chồng, vậy là con của ba sẽ thuộc về một gia đình khác, không còn bên ba nữa. Đêm nay, ba không ngủ được bởi lo lắng bộn bề, buồn vui lẫn lộn.
Tự do ở đây tuyệt không phải anh muốn làm gì thì làm em không cấm. Tự do ở đây càng không phải bỏ mặc người ta...
Ngày 12/5/2023, tại Trung tâm Thông tấn quốc gia, Hà Nội, Thông tấn xã Việt Nam tổ chức trọng thể Lễ kỷ niệm 40 năm Báo Tin tức xuất bản số báo đầu tiên (14/5/1983 - 14/5/2023) và đón nhận Huân chương Lao động Hạng Nhất. Đây là dịp các thế hệ lãnh đạo, phóng viên, biên tập viên Báo Tin tức ôn lại hành trình đầy tự hào trong suốt 40 năm xây dựng và trưởng thành.
Ở vùng đất mới Trấn Biên, sau khi 'khai phá với xiết bao gian khổ', cuộc sống dần đi vào ổn định, người dân đã sớm quan tâm đến sự học, mau chóng 'dựng xây văn miếu', tiếp nối tinh thần hiếu học, 'sùng văn, trọng võ' ngàn đời của dân tộc.
Những chuyến đi sẽ giúp bạn nhận ra nhiều điều thi vị của cuộc sống. Và trên hết, thấy đất nước mình thật đẹp xiết bao…
Giữa năm cánh hoa trắng muốt là cái nhụy vàng tươi. Hai sắc màu giản dị ấy hòa cùng cái xanh non của lá vừa tắm đẫm mưa xuân, ôi thật đẹp và thơ mộng xiết bao.
Làm thế nào để bố mẹ biết 'Con đã sẵn sàng làm anh chưa?'.
Tháng ba là thời điểm hoa cà bung nở. Những bông hoa cà không lộng lẫy, kiêu sa, nhưng luôn biết đánh thức ta về một thời tuổi thơ.
Thư của bà Charles (mẹ nuôi cựu hoàng Bảo Đại) gửi Bảo Đại và gửi bà Agnès (chị gái Nam Phương) cho biết cựu hoàng sở hữu một bất động sản tại Pháp và có tiền gửi ngân hàng.
Ông Nguyễn Văn Thêm, tài xế của đường sắt Việt Nam cùng một số công nhân khác có vinh dự được chọn điều khiển đoàn tàu hỏa từ thủ đô Hà Nội lên tỉnh biên giới Lào Cai đưa Hồ Chủ tịch và phái đoàn Chính phủ lên thăm đồng bào, chiến sỹ nơi đây ngày 23 và 24/9/1958.
Tết sắp đến tôi lại ước mong về nhà. Về để xòa vào lòng bà đón nhận hơi ấm yêu thương. Về để mẹ nấu canh khổ qua cho ăn. Về để chuyện trò rôm rả cùng mọi người cho thỏa lòng tháng ngày cách xa.
Không biết từ bao giờ, người ta đã đặt cho tháng Mười hai cái tên thân thuộc: Tháng của Quân đội nhân dân Việt Nam, Tháng của cựu chiến binh, hay Tháng của những người lính.
Chọn đám cưới một người đàn ông trưởng thành. Đó thực sự là mong muốn của mọi phụ nữ.
Nếu như tình yêu lứa đôi, tình cảm vợ chồng là thứ có khi gặp phải nhiều dang dở, đổ vỡ thì tình mẹ con luôn là một tình cảm bất biến, thủy chung, trước sau như một.
Sen đã tàn. Mấy mặt hồ xa xa trơ những cuống lá héo khô. Nhìn cảnh tượng đó, khó mà hình dung được chỉ mươi ngày trước nơi ấy là thảm hoa rực rỡ, ngát hương. Vân chợt nghĩ, rồi mình cũng sẽ như sen kia, rời bỏ thế giới tươi đẹp này thật nhẹ nhàng và bất ngờ.
Đi tới cùng của sự tiến hóa hiện tại, là con người, những Homo sapiens. Chúng ta hưởng thụ những thành quả cao nhất của sự tiến hóa, nhưng cũng phải biết giữ gìn.
Ngồi viết những dòng chữ này, trong tôi vẫn văng vẳng những giai điệu nhiều sắc thái của kho tàng ca khúc Việt Nam mà tôi được thưởng thức suốt từ thời thơ ấu tới khi tóc đã nhuộm đẫm mầu khói sương. Đó là những giai điệu đã vẽ nên trong tôi một bức tranh đầy mầu sắc của Tổ quốc, khiến cho tình yêu đất nước của tôi có nhiều điểm tựa vững chắc hơn.
ĐBP - Tôi về tới nhà, bóng chiều đã loang lổ. Vừa bước chân tới đầu ngõ đã cảm nhận được mùi thơm dìu dịu của tinh dầu sả bay thoang thoảng, lúc đó lòng ngập tràn hạnh phúc vô cùng. Bao năm xa quê, đi rồi về nhưng mẹ hiền vẫn không quên sở thích từ ngày nào của cô con gái nhỏ, chuẩn bị nồi nước nấu bằng lá sả đang để khoát lên mái tóc dài mướt xanh và lên làn da đẫm mùi thơm tho.
Cuộc đời này có mẹ, gánh nặng trên vai con nhẹ ngàn lần...