Giọt nước mắt của đêm

Đêm xa hoa lộng lẫy chốn đèn màu, đêm nát nhàu những cánh hoa dập dềnh phố thị qua tay bao người mua kẻ bán. Đêm lang thang từng con ngõ nhỏ, gánh hàng rong còn đó nỗi lo cơm áo cho đàn con thơ. Màn đêm không lối, từng giọt nước mắt thấm đẫm trên chiếc gối của những người đàn bà, hay là của đêm?

Nhà văn Thạch Lam: Cách ứng xử giàu tính nhân văn

Cảm hứng lãng mạn của nhà văn Thạch Lam như một cánh diều mà sợi dây bền chặt là hiện thực cuộc sống...

Đọc sách: Milan Kundera lên chuyến tàu bất tử

Có một nhà văn từ hơn ba chục năm qua luôn đứng đầu danh sách ứng cử viên của giải Nobel văn chương. Hàng năm, khi hội đồng Nobel xướng tên người duy nhất đoạt giải, người hâm mộ ông lại thêm một lần thất vọng và trách giận hội đồng Nobel. Và họ hoàn toàn bất bình với hội đồng Nobel khi rốt cuộc tượng đài văn chương đó đã ra đi ngày 11.7.2023, thọ 94 tuổi. Nhà văn đó là Milan Kundera.

Se thắt một niềm lo

Anh gặp chị khi tuổi đã xế chiều, trên đầu tóc màu trắng nhiều hơn tóc màu đen, khi đã trải qua đổ vỡ hai lần. Chị cũng từng qua một lần đò. 'Rổ rá cạp lại', thiên hạ người ta nói thế. Ở quê, ra ngõ chạm mặt, lời gièm pha xát muối vào mặt, vào gan ruột người ta. Anh động viên chị thôi bỏ đi, ai nói gì mặc kệ, cuộc đời là của mình, mình sống cho mình chứ quan tâm chi thiên hạ nói gì.

Nước mắt trong trang hồi ký

Nếu có dịp đọc cuốn hồi ký hơn 400 trang 'Chuyện kể thời chiến' của đại tá, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Huỳnh Trí (tên thân mật là ông Hai Trí, ngụ huyện Châu Thành, tỉnh An Giang), độc giả sẽ chìm đắm trong những con chữ thấm đẫm nước mắt. Từng chữ, từng câu chuyện giúp mọi người hiểu sâu sắc rằng, chiến tranh đâu phải trò đùa!

Mái ấm cho trẻ em bất hạnh

Trung tâm Công tác xã hội tỉnh Tiền Giang (gọi tắt là Trung tâm) là đơn vị được Nhà nước giao nhiệm vụ tiếp nhận nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục trẻ em mồ côi, lang thang, cơ nhỡ và trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn không nơi nương tựa, trẻ bị xâm hại. Tại đây, những trẻ em thiếu tình thân đã được chăm chút yêu thương.

Người đàn bà đòi bước qua vũ trụ

Với tập 'Vỗ dọc mùa đêm trắng', tôi một lần nữa phát hiện thơ tác giả Phúc Đinh đầy hình ảnh, chất liệu, cảm xúc thơ và một lối nói khác vừa đủ, không đánh đố mà cũng không dễ dãi

Giúp các hoàn cảnh khó khăn 'an cư lạc nghiệp'

Bên cạnh nhiệm vụ chuyên môn, những năm qua, Báo Ấp Bắc luôn chú trọng đến công tác từ thiện - xã hội. Các chương trình như học bổng 'Chắp cánh ước mơ', 'Tặng quà trung thu cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn', 'Ngôi nhà nhân ái' đã lan tỏa sâu rộng trong cộng đồng, mang lại hiệu quả tích cực.

Cưới cô hàng xóm được 2 tháng, anh bộ đội đi biền biệt 6 năm

Trong 2 tháng về phép, ông Cự được gia đình sắp xếp, hỏi cưới cô hàng xóm làm vợ. Sau khoảng thời gian ngắn ngủi, ông lại tham gia chiến đấu, bỏ vợ biền biệt 6 năm ở nhà.

Đêm tân hôn, tôi ôm những món quà dì ruột tặng mà bật khóc nức nở

Bên trong hộp quà là những món đồ mà tôi không ngờ tới.

Nhớ lắm hồn quê

Tôi lấy vợ lập nghiệp xa quê hương, mỗi một năm tôi cố gắng sắp xếp về thăm quê ít nhất hai đến ba lần. Gần ba năm trời, tình hình dịch bệnh phức tạp, tôi chưa được về quê hương nhân các ngày giỗ, lễ, tết để hương khói cho tổ tiên ông bà.

Thương lắm những tảo tần

Đã rất nhiều, rất nhiều lần rồi tôi muốn viết về mẹ nhưng cứ đặt bút xuống lại thấy nghẹn lời. Thương tới rưng rưng. Vì tôi nghĩ trên thế gian này khó có ngôn từ nào, tứ thơ nào có thể nói hết được về tình thương của mẹ. Cũng rất khó có thiên truyện nào có thể kể đủ những vất vả, hi sinh khi nói về cuộc đời của mẹ. Một cuộc đời thầm lặng mà lắm chông gai. Như biển, như sông, là công ơn của mẹ đã nuôi dạy chị em tôi khôn lớn nên người.

Nhật ký một tình nguyện viên: Dọn lòng tinh tươm đón nắng mới…

Sáng 30-9, nhóm 'Sẻ chia mùa dịch' cùng các bạn thiện nguyện Sài Gòn đã đến khu 'bãi rác' Bình Chánh. Thật đúng với tên gọi, xung quanh chỉ toàn là rác.

Thư Sài Gòn (số 27): Lời tri ân thầm lặng

Tôi vừa đọc những dòng nhắn nhủ của các bác sĩ và nhân viên y tế Bệnh viện Việt Đức trước khi lên đường vào chi viện cho TP. HCM vừa khóc...

Hạnh phúc quẩn quanh

Lâu nay, mình có thói quen mỗi sáng cuối tuần là nhẹ tênh tâm hồn nơi góc cà phê quen thuộc ngắm những chú cá nhiều sắc màu bơi lượn tung tăng. Nghe tiếng chim ríu rít trong lồng nhà bên. Hương vị cà phê gây thương nhớ ấy như chất xúc tác khơi gợi những ý tưởng hay cho cả hành trình phía trước. Nhưng đôi lúc cũng chỉ là sự trống vắng không suy tư, cứ thả mình vào chốn bình yên không giới hạn.

MC Quyền Linh khiến khán giả nể phục khi tiếp tục ủng hộ 2,2 tỷ cho quỹ vắc xin

MC Quyền Linh cùng với những người bạn của mình đã tiếp tục ủng hộ 2,2 tỷ cho quỹ vắc xin của người lao động nghèo.

MC Quyền Linh tiếp tục trao 2,2 tỷ đồng mua vắc xin cho công nhân nghèo

MC quốc dân Quyền Linh đã trao thêm 2,2 tỷ đồng để mua vắc xin cho công nhân và người lao động nghèo.

Ấm lòng hình ảnh MC Quyền Linh đi xe máy, đeo balo mang 2,2 tỷ đồng trực tiếp quyên góp vào quỹ mua vaccine Covid-19 cho người nghèo

Trong chưa đầy 1 tháng, MC Quyền Linh và những người bạn đã góp tổng cộng 4,2 tỷ vào quỹ mua vaccine Covid-19.

Tôi yêu phố núi

Tôi sinh ra ở Hà Nội, tuổi thơ tôi gắn 2 miền ký ức. Những khoảnh khắc êm đềm nơi đô thị và tình cảm thâm cùng nơi những miền quê yêu dấu mà chiến tranh là cái lý để bọn trẻ chúng tôi dạt trôi thời bom đạn.

Quê nhà ơi...

Trời tháng chạp lạnh đến quay quắt. Chiếc áo len to bản không đủ sưởi ấm những người con ly hương nơi đất khách. Lạnh vì thời tiết và lạnh vì thiếu hơi ấm của gia đình. Ai cũng có chung tâm trạng háo hức, rạo rực, nôn nao trông mau đến Tết để về bên cha mẹ, ông bà quây quần dùng bữa cơm ấm cúng. Và nỗi nhớ, nỗi khao khát ấy lại dài thêm khi người ta trông chờ từng giây, từng phút, từng ngày...

Lòng trắc ẩn

Câu chuyện bên ly cà phê cuối tuần, trong một quán nhỏ cuối đường, vẫn là chuyện mưa lũ ở khúc ruột miền Trung.

Tiếng khóc xé lòng của bé trai 8 tháng tuổi ung thư mắt

Những cơn đau hành hạ bé Khang mỗi ngày kinh khủng đến nỗi, người lớn mới chớm nghĩ đã thấy rùng mình. Đứa trẻ mới 8 tháng tuổi đang vật lộn với bệnh ung thư còn đối diện với nguy cơ không thể tiếp tục chạy chữa.

Anh đã khác!

Nơi anh giờ toàn là nắng. Đâu hiểu đông lạnh nhường nào. Cũng đâu bận tâm lo lắng, mùa còn se thắt ra sao...

Cứ vậy mà quên đi!

Phút yêu xưa để nhòe theo màu mực, trên những ô ly cũng đã ố hoen màu. Kỷ niệm cũ cũng cứ mặc yên vậy, đừng tìm về, đừng lật lại thêm đau...