Chạy xe trên phố, bất chợt tôi thấy chiếc xe bán bánh lá dừa bên lề đường, nghe hương vị ngọt ngào tuổi thơ tràn về, nghe đầu môi ngọt bùi những món quà quê giữa phố…
Sáng ra đã nghe hơi sương vương ướt trán, hình như thu đã về thì phải. Qua một mùa hè nóng bức, thu về đất trời có phần dịu mát hơn, tối ngủ bớt nồng hanh, gần sáng đã phải đắp chăn vì lạnh.
Nén nhang viếng cụ tự lòng/ Tưởng như ngợp giữa mênh mông đất trời…
Tháng ba ở cái xứ của nắng và gió thì không thơ mộng như tháng ba trong những bài thơ hay bản nhạc. Mùa này ở miệt quê này chỉ có bấc và nắng hiện diện.
Nghệ sĩ Thanh Thủy được xem là một trong những nữ diễn viên chính kịch tâm lý hàng đầu của sân khấu TP.HCM nói riêng và Việt Nam nói chung. Đến thời điểm hiện tại, rất nhiều vai bi của chị vẫn trong tâm trí công chúng nhiều thế hệ như Ngọc Lan trong 'Tiếng chim vườn ngọc lan', cô giáo Hạnh vở 'Hãy khóc đi em' hay Đông Nhi trong 'Xóm nhỏ Sài Gòn'...
Miệt quê dạo này xôm hơn bởi những quán cà phê hát với nhau. Hễ trời vừa kéo rèm đen một cái là người ta váy áo thướt tha, quần tây sơ mi cà vạt cưỡi xe tấp vào quán đông đen.
Năm nào trung thu trời cũng mưa, muốn dẫn tụi nhỏ đi chơi cũng e dè thời tiết. Năm nay xóm nhỏ rủ nhau tổ chức trung thu cho trẻ con cả xóm chơi, vừa vui vừa tiện, có mưa là ù té chạy vô nhà.
Một buổi sáng nọ, chú chim non tập bay rớt xuống sân nhà. Chú hoảng sợ kêu chiêm chiếp ráng vỗ đôi cánh bé xíu để bay lên. Thấy thương, tôi nâng chú lên định bụng sẽ tìm tổ để trả chú về. Ai dè chú càng hoảng sợ kêu to hơn.
Nhìn bộ dạng lóng ngóng của ba, Nam thương quá, chỉ vì thương con mà ba gạt đi nỗi sợ của bản thân mình, cố gắng mạnh mẽ để chở che cho nó.
Xóm nhỏ nằm sâu trong miệt quê heo hút gió. Xa lánh tiếng xe ồn ào, xa lánh quán xá nhộn nhịp. Thưa thớt vài ba nóc nhà lẫn trong bạt ngàn màu xanh của cây và cỏ. Đường vô xóm, đang mùa mưa, tẹp nhẹp sình lầy. Mỗi lần cưỡi con xe wave ra phố, ai cũng ngoái đầu nhìn bởi nó bê bết những sình là sình đỏ quạch. Mấy lần bạn bè tới chơi, đứa nào cũng biểu: ở miết chỗ này hổng buồn sao mậy? Ờ, hồi đầu cũng có buồn, mà ở riết rồi quen, rồi mến, rồi thương lúc nào chẳng biết.
Có thứ gì dân dã, gần gũi mà mãnh liệt sức sống như cây rau muống ruộng?
Tháng 3. Lang thang trên đường sẽ dễ dàng bắt gặp những bóng áo xanh lui cui gom rác, nhổ cỏ bên vệ đường hay vẽ tranh trên những cột điện. Sực nhớ ra đang là Tháng thanh niên.
Qua nửa tháng giêng rồi mà trời vẫn kéo màn âm u, thi thoảng lại có một cơn mưa rào thoáng qua, tiết trời lạnh như những ngày đầu đông, tối ngủ chân tê cóng vì lạnh dù đã trùm mền. Mỗi sáng mở cửa, thấy mây xám giăng mắc khắp không gian, gió se se lạnh, chỉ biết chặc lưỡi xuýt xoa: lạnh thật đấy, thế này ai bảo đã sang xuân rồi.
Bấc về rào rạo mái tôn, khuấy động đêm miệt quê bằng âm thanh chẳng mấy thân thiện. Thể nào mẹ cũng chẹp môi 'Lại sắp tết rồi!'. Trong câu nói của mẹ niềm vui thì ít mà lo lắng thì dâng đầy.
Tháng 9 về nhẹ hơn tiếng bước chân mèo, đến khi phát hiện ra sắc hương thì đã già hơn nửa tháng rồi!
Nơi tôi sống là vùng đất thanh long. Từ miệt trên xuống miệt dưới, từ xã này qua xã khác chỉ một màu xanh rạo rực nhựa sống của loài cây họ hàng xương rồng.
TTH - Ngay sau đêm gala 'Chào Huế' như lời 'giã bạn' của tuần lễ Festival Huế 2022, trời nắng gắt bỗng heo may và Huế có những đêm mưa. Chợt như cảm nhận gió thu sang cũng là lúc kết thúc lễ hội mùa hạ để chuyển sang lễ hội mùa thu, lần đầu tiên Festival Huế được tổ chức theo mô hình 4 mùa lễ hội.
Năm tôi lên 4, mẹ qua đời. Tôi chưa ý thức đủ đầy nỗi đau mất mẹ, chỉ đơn giản nghĩ mẹ đi chơi đâu đó. Lâu không thấy mẹ về, tôi khóc đòi ba đi tìm mẹ. Ba dỗ dành 'để mẹ đi chơi mốt mẹ về với con'. Đợi vài hôm không thấy mẹ, tôi lại khóc đòi, ba hứa 'để ba đi tìm rồi đem mẹ về cho con'. Tôi yên tâm nín khóc, xưa giờ ba chưa bao giờ thất hứa.
Mấy ngày Tết, chạy xe quanh các con đường quê ở miền Tây, thấy hầu như nhà nào cũng có vài cây mai trước sân, bông nở vàng rực.
Quyết định từ bỏ cuộc sống nơi phố thị náo nhiệt, với một công việc ổn định và mức thu nhập khá cao, Bế Thị Thu Huyền (Tổ dân phố 10, thị trấn Phước Cát) trở về quê hương với mong muốn xây dựng nên thương hiệu ca cao - một sản phẩm được tạo ra từ loại cây vốn bình dị, gần gũi với người dân Cát Tiên. Và Bản Cacao là tên gọi thân thương Huyền đặt cho thương hiệu sản phẩm.
Tôi yêu loài hoa ấy bắt đầu từ yêu cái tên: Xuyến chi. Nghe nhẹ nhàng lại có chút buồn thiết tha lẫn trong đó. Hoa xuyến chi là người bà con xa của bồ công anh, nhưng khác cái không mọc thành thảm trên mặt đất mà vươn lên thành bụi, cành lá xum xuê, nhiều nhánh nên khi hoa nở rực trông như bình hoa mà người nghệ sĩ cắm hoa đã dày công sắp đặt. Sắc trắng tinh khôi của cánh điểm xuyết nhị vàng, hoa ken nhau xòe cánh như muốn phô hết vẻ đẹp để chiêu đãi đất trời, níu giữ lòng khách qua đường…
Về nông thôn, thưởng thức món ăn thanh nhã, đạm bạc, quê kiểng mà ngon miệng thì không có chi bằng món gỏi mít trộn.
Phút giây gặp nhau, chàng trai vội vàng ôm lấy cô gái, nước mắt như muốn trào ra.
Khi hơi lạnh luồn trong gió sớm là lúc me dĩa lúc lỉu đầy cành. Năm nay được mùa me dĩa, cành nào cành nấy trĩu nặng đung đưa theo gió trông thật thích mắt. Nhất là khi nắng vừa hửng sớm mai, luồn tay qua kẽ lá, rọi ấm áp đầu ngày lên lớp da non khiến chúng ngời lên màu tươi mới gọi mời, hấp dẫn sao! Me dĩa mà giã nát nấu canh chua cá lóc, hay đâm cùng tỏi ớt làm mắm chấm cá đồng chiên xù thì còn gì ngon hơn!
'Chèo ghe bẻ bắp bên sông
Bình Thuận cứ vào tháng 7, tháng 8 âm lịch, trời mưa liên miên, nước ngập tràn ruộng đồng, sông suối. Quê tôi ở làng Xuân Phong (nay là xã Phong Nẫm) cách không xa trung tâm Phan Thiết. Vào mùa này, bọn trẻ choai chúng tôi cũng sắp vào mùa tựu trường, nên cố cho hết những ngày hè đáng nhớ vào những thú vui và những trò chơi nơi đồng nội ở một vùng quê trù phú. Gọi là săn cho nó có vẻ mỹ từ một chút, chứ vào mùa này cá chốt đang vào mùa rộ lớn. Chúng đi thành từng đàn theo con nước tràn mưa để tìm mồi, đông lềnh khênh ở những nơi nào có nước.
Chuối chát nấu cá nhét đồng/Con đi lấy chồng, bỏ mẹ ai nuôi. Ôi, sao nghe da diết quá.
Với người Việt Nam, chuối là một trong những loại cây gần gũi và đem lại nhiều lợi ích trong cuộc sống. Có thể nói rằng, tất cả các bộ phận của cây chuối, chúng ta không bỏ phí một thành phần nào. Lá chuối gợi nhớ về sự tích gói bánh chưng, bánh dày...
'Mùa thu là gì?'. Con gái nhỏ đã hỏi tôi như vậy khi học bài tập đọc bốn mùa trong sách giáo khoa. Có lẽ nó không thấy những dấu hiệu của mùa thu nơi miệt quê này giống như những điều bài văn trong sách giáo khoa tả.
Chưa đặt chân lên mảnh đất quê nhà, người bạn thân thời tuổi thơ đã mời gọi ghé thăm: 'Mặn mà lẩu mắm cá linh. Bông súng, điên điển chấm vào quên no'. Mới nghe đến đó đã cồn cào ruột gan, mênh mang nỗi nhớ những hương vị quê nhà thuở nào.
Đó là những lão nông chân chất, lương thiện tại huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang. Tám năm qua, họ đã xây nên những ngôi nhà mơ ước, là tổ ấm của biết bao gia đình khốn khó nơi miệt quê nghèo.
Đó là những lão nông chân chất, lương thiện tại huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang. Tám năm qua, họ đã xây nên những ngôi nhà mơ ước, là tổ ấm của biết bao gia đình khốn khó nơi miệt quê nghèo.
Không chỉ có lòng hoài nghi, Hành lý hư vô của Nguyễn Ngọc Tư còn có hy vọng, niềm hy vọng vào những tình cảm thiêng liêng ở con người, hy vọng vào điều thiện...
Với 4 sao trên IMB và độ tươi 87% trên Rotten Tomatoes, Catch 22 (Điều luật 22, 2019) trở thành một xê-ri truyền hình thành công nữa của kênh HBO.